Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

KHÔNG TÊN


 Nếu biết vậy ta trao nhau lời cuối
Gió sớm đầu hè lạnh lắm anh ơi!
Hoang vắng tàn rơi giấc mộng tơi bời
Ta hờ hững trong lặng thầm băng giá
Đại lộ mình em đường cô đơn quá
Người chập chờn trong giấc mộng thênh thang

                          *
 Xin cảm ơn anh cảm ơn ngày quá vội
Cảm ơn những sớm chiều nông nổi
Cho ta tìm về cái tuổi đôi mươi
Anh lạnh lùng yêu, em cháy bỏng trưa chiều
Sao không bên nhau không là một nửa?
Giờ mình em với dòng thơ đốt lửa
Bởi không có "ngày tận thế" nơi anh
Em vẫn mơ về những giây phút mong manh
Cùng anh làm cầu vồng nơi chân trời xa lắc
Hạnh phúc ấm êm dưới lâu đài không có thật
Dẫu hững hờ em vẫn biết nâng niu
Dù muộn màng xin hãy hiểu tình yêu
Chuyện muôn thuở có chiều đi riêng nó

                        *
 Tim ai đã qua một thời bão gió                                         
Sẽ hiểu bến bờ những cay đắng xót xa
Xin lỗi tình yêu muôn tuổi không già
Gom góp nhặt đặt tên từng nỗi nhớ
Hạnh phúc buồn vui dỗi hờn gặp gỡ
Ta lại  về với nỗi nhớ không tên...

 

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

HÃY SỐNG



Hãy sống ở thể chủ động, tránh xa thể thụ động. Nghĩ nhiều đến những gì mà bạn có khả năng làm được hơn là những gì có thể sẽ đến cho bạn.

Hãy sống ở cách khách quan.

Hãy quan tâm đến thực tế cuộc sống đúng với những gì đang thật sự diễn ra, hơn là mong muốn chuyện đời sẽ xảy ra như bạn mơ ước.

Hãy sống ở thì hiện tại, can đảm trực diện đối đầu với công việc ngày hôm nay. Không luyến tiếc quá khứ, cũng đừng lo lắng vớ vẩn đến tương lai.

Hãy sống ở ngôi thứ nhất, nghiêm khắc tự kiểm điểm mình hơn là đi bới móc những sai sót, lỗi lầm của người khác.

Hãy sống ở số ít, lắng nghe lời phê bình xuất phát từ lương tâm mình hơn là thích thú với những lời tán thưởng của đám đông. Và nếu như phải chọn một động từ thì hãy chọn lấy động từ yêu thương.

Hãy sống như thể ngày hôm nay là ngày cuối cùng bạn được sống.

                                       Nguồn: goole+


Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

ẢO ẢNH - Đinh Thu Hiền

Tôi đã chôn sao anh cứ hiện về?
Nấm mồ ấy không một lần hương khói
Vùi sâu anh trong quãng đời nông nổi
Tôi bồi hồi, tôi bối rối... tôi yêu!

Romeo giữa cuộc đời có được bao nhiêu?
Mà cô gái dám làm Juliet
Xuân Hương ơi! Màu trầu xanh tha thiết
Nhưng tìm hoài đâu có kẻ ăn chung?

Ảo ảnh mãi thôi, ảo ảnh đến khôn cùng
Mồ anh đó tôi chôn bằng nước mắt

Hồn chìm nổi, lênh đênh, hồn phiêu bạt
Để lại về khắc khoải sống trong tôi.

Thiên đường bao la nhặt hết giữa cõi đời
Những ngôi sao làm một trời tinh tú
Ảo ảnh của tôi ơi! Hãy bay vào vũ trụ
Thế giới này đâu có chỗ cho anh



Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

THỜI GIAN RỔ BÓNG MẶT NGƯỜI

                                        Tặng em tôi

           
           Thời gian rổ bóng mặt người
            Mưa đêm bất tận
            Đời ngó vậy mà cũng chật
            Ai đi phía cuối ngày
            Xa khuất.

            Có là thênh thênh cười nói?
            Có còn lơ đễnh li say?
            Mây vẫn cao cao
            Chiều đã chiều rồi đợi bóng núi
            Bữa cơm cuối ngày ngún khói
            Bát đũa chỏng chơ
            Người không về.

            Đứa con út nửa đêm thương nhớ
            Tập tành nhắn dòng tin:
            Ba mau về đi chớ!
            Dòng tin không địa chỉ
            Lưu vào trái tim người mẹ
            Dòng kí ức bập bùng sôi,
            Sôi!
            Sôi!

                                                                            Nguyễn Tấn Ái

NIỀM VUI GIỮA MÙA PHƯỢNG NỞ

   Qua bao nhiêu nhọc nhằn, vất vả, hôm nay giữa mùa phượng nở, trường THCS Nguyễn Viết Xuân thuộc xã Tiên An, huyện Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam hân hoan đón niềm vui lớn – niềm vui trường đạt chuẩn Quốc gia.
       Mười hai năm phấn đấu xây dựng và phát triển với sự nỗ lực hết mình, trường THCS Nguyễn Viết Xuân đã đạt tiêu chuẩn của trường THCS, trường THPT và phổ thông có nhiều cấp học đạt chuẩn Quốc gia theo Thông tư số: 47/2012/TT-BGDĐT ngày 07/12/2012 của Bộ GD&ĐT.
   Q Đạt trường chuẩn Quốc gia là niềm vinh dự, niềm vui và niềm tự hào của quý thầy, cô giáo, của các em học sinh, của các bậc phụ huynh và nhân dân Tiên An. Bước phát triển mới của nhà trường chính là biểu hiện sự quan tâm lãnh đạo, chỉ đạo của Huyện ủy, HĐND, UBND, UBMTTQ Việt Nam, các ban ngành, đoàn thể huyện Tiên Phước, của Sở GD&ĐT tỉnh Quảng Nam, của Phòng GD&ĐT Tiên Phước và của lãnh đạo địa phương xã nhà. 
 (Phó Giám đốc Sở GD&ĐT Quảng Nam – thầy Lê Văn Chính phát biểu tổng kết đoàn kiểm tra vào ngày                                     03/7/2013)

      Đạt trường chuẩn Quốc gia là một bước tiến mới, mạnh mẽ của trường THCS Nguyễn Viết Xuân, là định hướng tương lai cho bước đi vững chắc của nhà trường về chất lượng và hiệu quả giáo dục, đáp ứng yêu cầu ngày càng cao sự nghiệp giáo dục của địa phương và của đất nước.
Trường THCS Nguyễn Viết Xuân được thành lập vào năm 2001. Lịch sử nhà trường bắt đầu từ thiên niên kỉ mới và thế kỉ khoa học công nghệ, nền kinh tế tri thức. Ấy vậy mà trong những ngày đầu thành lập, tất cả đều “vạn sự khởi đầu nan” từ cơ sở vật chất còn tạm bợ, trang thiết bị dạy học thiếu thốn, đội ngũ giáo viên đa số trẻ về tuổi đời, chưa có nhiều trải nghiệm tay nghề, bề dày thành tích còn khiêm tốn…
     Nhưng tất cả đã được đổi thay theo thời gian, nhà trường đã vươn mình đứng dậy, trưởng thành với diện mạo và tầm vóc mới.


      Đến trường THCS Nguyễn Viết Xuân hôm nay, hình ảnh đầu tiên ta bắt gặp là những dãy phòng học khang trang, sạch đẹp trong khuôn viên 5.250 m2. Quang cảnh xanh, những bồn hoa được chăm chút công phu, tỉ mỉ. Không gian yên bình, rợp bóng một vùng phượng đỏ và hoa tím bằng lăng.
Xây dựng và đạt được trường chuẩn Quốc gia không là kế hoạch, danh hiệu mà mục tiêu chính là tạo ra sự chuyển biến thực chất, rõ nét, xây dựng môi trường giáo dục hoàn hảo nhằm nâng cao chất lượng giáo dục toàn diện, đáp ứng ngày càng tốt hơn nhu cầu học tập của con em, góp phần giáo dục, đào tạo nên thế hệ công dân hữu ích, chủ nhân tương lai của đất nước. Quả thật, ngôi trường THCS Nguyễn Viết Xuân ngày càng khang trang, thiết bị dạy học, giáo dục ngày càng đầy đủ và hiện đại, trình độ giáo viên không ngừng được nâng cao. 100% giáo viên đạt chuẩn, 45% giáo viên có trình độ Đại học. Chất lượng giáo dục được giữ vững, tỷ lệ tốt nghiệp THCS đạt tỉ lệ 100% trong nhiều năm liền. Có học sinh đạt giải tại các kì thi học sinh giỏi cấp huyện, cấp tỉnh.
     Thế đấy, ngôi trường đạt chuẩn hôm nay, tuy không đậm nét dấu ấn lịch sử cố hữu của những cây cổ thụ rợp bóng sân trường, hay những chiếc ghế đá in màu thời gian nhưng vẫn có những câu chuyện được các thế hệ thầy trò kể cho nhau nghe về chặng đường 12 năm xây dựng và phát triển. Thành công của nhà trường bắt nguồn từ lòng quyết tâm của cán bộ, giáo viên, nhân viên trong trường. Kết quả đó còn bắt nguồn từ sự miệt mài, chăm chỉ của lớp lớp thế hệ học trò luôn vươn lên trong học tập, giữ vững truyền thống hiếu học và anh hùng của nhân dân Tiên Phước – quê hương của nhà chí sĩ yêu nước Huỳnh Thúc Kháng.
    Từ nhận thức đến hành động là một quá trình; đối với THCS Nguyễn Viết Xuân đạt chuẩn, giờ đây là sự thật, mọi người đã nhận diện sự rạng rỡ của một ngôi trường và ai đó đã từng lăn lộn, cố quyết cho ngôi trường đạt chuẩn, chính lúc này đây – giữa mùa phượng nở, đã vỡ òa biết bao niềm vui, cảm xúc.
Tác giả bài viết: ĐOÀN NHUNG & AN SƠN              
Nguồn  http://tienphuoc.edu.vn/


Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

KHÚC TÌNH XƯA - THƠ NGUYỄN TẤN ÁI

tx

Em mắt cười như nắng
Ta cuộn tình hong phơi
Em môi mềm như khát
Đốt cháy ta một đời
Em tuổi buồn như gió
Ta nhặt lá cuối mùa

Em ngực tình như tết
Ta mơ phút giao thừa
Thương người mùa nắng mùa mưa
Buồn ta buồn tự mùa xưa buồn về!
Nguyễn Tấn Ái
.

Thứ Năm, 4 tháng 7, 2013

XIN TRẢ NỢ NGƯỜI



                 Trịnh Công Sơn
Hai mươi năm xin trả nợ người
Trả nợ một thời em đã bỏ ai
Hai mươi năm xin trả nợ dài
Trả nợ một đời em đã phụ tôi
Em phụ tôi một đời bé dại
Thơ dại ra đi không nhớ gì tôi
Thơ dại ra đi quên hết tình tôi

Hai mươi năm em trả lại rồi
Trả nợ một đời xa vắng vòng tay
Hai mươi năm vơi cạn lại đầy
Trả nợ một thời môi vắng vòng môi
          * * *
Bao nhiêu năm em nợ ngọt ngào
Trả nợ một đời chưa hết tình sâu
Bao nhiêu năm em nợ bạc đầu
Trả nợ một đời không hết tình đâu

Em phụ tôi một đời bé dại
Thơ dại ra đi không nhớ gì tôi
Thơ dại ra đi quên hết tình tôi

Bao nhiêu năm bỗng lại nhiệm mầu
Trả nợ một lần quên hết tình đau
Hai mươi năm vẫn là thuở nào
Nợ lại lần này trong cõi đời nhau ./.
Đóng góp: nemomb