Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

LÃNG ĐÃNG CHIỀU CUỐI NĂM!

Một chiều cuối năm bận rộn, ta tất bật với thời gian.  Mọi người sao chỉn chu và dễ thương đến lạ! Có phải chiều đông lạnh ta cần hơi ấm của nhau. Một chút trải lòng một chút hối hả một chút tiếc nuối trách hờn khi hoàng hôn đến vội. Những suy nghĩ những phong cách cũ kĩ như trầm tích rêu phong chiều nay mây mưa như muốn đổi mình. Có phải tại những ngọt ngào đồng minh từ dạo ấy? Có phải ta đã thành công ở một cách nhìn, một cách nói một phong cách nhân văn. Tất cả khiến ta như muốn níu lòng mình chậm lại; không phải để bắt gặp những buồn vui nơi thẳm sâu mê hoặc hay những tiếc nuối chơi vơi mà là muốn níu giữ những yêu thương ngọt ngào trong hiện tại mà mấy ai nghĩ ngày mai nó sẽ là năm cũ. Cái cũ và mới của thời gian nó phân biệt rạch ròi từng khoảnh khắc chứ không nhập nhằng như cái cũ và mới của lòng người.
   Chiều đông lạnh, hy vọng một nơi naò đó cũng lạnh, cũng đong đầy sương khói giữ mãi vụng về cho sỏi đá mùa sau…

HBT - 31.12.2014







Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

GỬI CON NGÀY 28/12

 (Mừng sinh nhật con trai)
Những ngày cuối cùng của tháng 12 cũng sắp qua đi. Không có gì công bằng như thời gian. Không có gì can đảm như thời gian, không có gì lặng lẽ vô tư như thời gian, và cũng không có gì tàn nhẫn và vô giá bằng thời gian. . .
    Vào ngày này tháng này con đã làm mẹ quặn đau giá mà có ai đó đổi cả gia tài của mẹ bây giờ cho cơn đau đó để có được con, mẹ vẫn bằng lòng…ừ thì đổi.
   Mẹ thường nghĩ con là hoàng tử của mẹ! người mẫu của mẹ! Là tình yêu của mẹ!
Hôm nay là sinh nhật con! 28/12. Mẹ gửi con ý nghĩa của nhóm tuổi sinh nhật để con tham khảo nhé. (Ngày sinh của con thuộc nhóm C3)
   NHÓM C3
Những người có ngày sinh thuộc nhóm C3 rất giỏi trong việc đưa ra những quyết định
“nóng”, tức là rất quyết đoán, nhanh nhạy và ít khi để tình cảm chi phối những quyết định của mình. Chính vì vậy, số bạn bè công việc của bạn rất nhiều, và số khâm phục và cần ý kiến của bạn cũng không ít.
Bạn coi cuộc sống là 1 món quà giá trị và mỗi người nên biết tận hưởng màu sắc của nó.
Về tình yêu, bạn yêu quý khá nhiều người, vì bạn cho rằng tình cảm là không có giới hạn. Thậm chí bạn còn chia sẻ cuộc sống và thời gian của mình với họ. Tuy nhiên với ngườI “ lý tưởng” mà bạn yêu thì bạn rất chân thành. Bạn có khả năng điều khiển cảm xúc có thể gọi là hoàn hảo, tuy nhiên đôi khi những quyết định lý trí của bạn lại ảnh hưởng đến những người mà bạn yêu thương, vì không phải ai cũng lý trí được như bạn đâu. Sự cứng rắn là điểm mạnh trong sự nghiệp nhưng lạI là điểm yếu trong sự lãng mạn của bạn đó.
Một người đầu óc nhanh nhạy như bạn, hẳn khi đọc đến đây là trong đầu của bạn xuất hiện ngay hình ảnh của “ người đặc biệt nhất” rồi phải không ?
VÀ CÂU DANH NGÔN
Đứa con trai nào lúc còn bé thương mẹ nhiều nhất, khi lớn lên sẽ thương vợ nhiều nhất. (Vincent De Paul)
NHỮNG LỜI YÊU THƯƠNG
Một năm trôi qua, mọi người không ngừng nhìn lại những gì đã làm, đang làm và vẫn còn nuối tiếc chưa làm cho trọn vẹn. Người ta cân nhắc nhiều hơn việc đong đếm thời gian, thậm chí bây giờ, người ta còn cân nhắc cả tình yêu thương san sẻ. Con cũng đừng quên, làm giống họ nghe con!
BÀI VIẾT CON CẦN ĐỌC
Tác giả: Lý Khai Phục từng là Phó tổng giám đốc Microsoft toàn cầu trong thập kỷ 90, rồi đảm nhận Phó tổng giám đốc Google châu Á năm 2005. Ông sinh năm 1961 tại Đài Bắc, thường gây sóng gió bởi những phát ngôn sáng suốt nhưng ngôn từ trần trụi khó nghe.
Nếu bạn là đàn ông, nếu bạn đã hai mươi, nhưng bạn chưa hai lăm tuổi, bạn buộc phải tìm được một thứ gì đó ngoài tình yêu, giúp đôi chân bạn đứng vững vàng trong cuộc đời này. Bạn phải bắt đầu nghĩ cách để kiếm ĐỦ và sống ĐƯỢC.
Tôi chưa từng bao giờ nghĩ bằng cấp là thứ quan trọng, thiên tài với danh nhân đâu phải từ lò luyện và trường lớp mà ra. Nhưng nếu bạn không học tới nơi tới chốn, thì dù có đi làm cửu vạn, ngay cả bao cát cũng sợ rằng chẳng biết cách mà vác.
Bạn buộc phải làm cho những suy nghĩ văn vẻ và cảm xúc màu mè thị dân của mình dần trở thành lối tư duy sáng sủa, rõ ràng và những ngôn từ giản tiện ngắn gọn. Bởi những thứ màu mè và bồng bột sẽ không thể tồn tại lâu. Bạn phải biết rằng, những sự thích thú khi khi đọc văn hay, nghe lời bay bướm mang lại sẽ chẳng mấy giá trị, trong khi thứ quan trọng nhất lại nằm ở trí tuệ, tinh thần, tâm hồn, nội dung, tư duy của bạn.
Là đàn ông, làm ơn đừng đọc văn của những nhà văn nữ cùng thời với bạn.
Là đàn ông, làm ơn đừng trách người khác, đừng nhỏ nhặt, làm ra vẻ đáng thương.
Làm ơn đừng nghĩ đến cái gì là viết về cái đó.
Và chớ tiếc rẻ đôi chút cảm động bé nhỏ, đôi chút thương xót nhỏ nhoi.
Bạn phải tin vào cái đẹp, tin vào hơi ấm, vào lòng tin con người, sự tự trọng của mỗi người, bạn hãy giữ gìn những phẩm chất xưa cũ này. Tôi không muốn bạn bốc đồng, vô vị, mù mờ, chà đạp chính mình và làm thương tổn người khác. Bạn không nên nhào nặn đời bạn thành một đống hỗn độn tổng hợp đủ thứ.
Khi bạn thay đổi con người bạn, hãy cố nâng niu những giá trị bản thân, cho dù bạn biết rõ, không phải ai cũng ưa những gì bạn đang có.
Làm ơn đừng chấp nhận thỏa hiệp với những con người đang ngụy trang là họ thức thời, cấp tiến. Họ chỉ là những kẻ vô công rồi nghề đang tìm cách biện minh cho sự thua kém của bản thân họ. Sự mạnh mẽ, bản lĩnh đàn ông nằm ở tận trong trái tim bạn, bạn có sức mạnh và vẻ đẹp từ trong tim, từ niềm tin mà dù thời gian và tuổi trẻ có trôi qua cũng không khuất phục được.
Bạn không có quyền ngồi trong cái tháp ngà của trường học, rồi bảo tôi yêu thế giới này tươi đẹp. Bạn phải nhìn thấy cái đen tối của thế giới, sự bẩn thỉu của cuộc đời, sự xấu xa của con người, sau đó mới nói rằng tôi vẫn yêu thế giới này, tôi vẫn yêu cuộc sống và tôi sống.
Tuổi trẻ ngắn ngủi thế, nhưng đừng sợ tuổi già.
Đôi khi, bạn có thể dừng lại nghỉ ngơi, nhưng đừng quỳ xuống.
Khi đi một con đường, bạn chớ ngoái đầu nhìn lại, hoặc tự hỏi, mình đang làm cái gì?
Khi đau và nhục, đàn ông có thể khóc và gào. Khóc đi, rồi rửa mặt, vỗ má mình, rồi áp má mình để trên gương mặt bạn có một nụ cười. Chứ bạn đừng dụi mắt hay lấy tay lau nước mắt. Bởi có thể sớm mai bạn sẽ mang một đôi mắt trũng và sưng vì khóc. Chớ để sớm mai ai cũng nhận ra bạn từng khóc.
Đàn ông hãy xác định cho mình một mục tiêu xa hơn và một lộ trình dài hơn. Hãy nhớ thỉnh thoảng ngửa đầu nhìn trời xanh, và lúc nhìn lên trời xanh hãy nhớ cúi xuống nhìn đất dưới chân mình.
Vào bất kỳ lúc nào, bất kỳ người nào hỏi bạn, bạn yêu mấy lần, đáp án của bạn phải luôn là Hai.
Một lần, cô ấy yêu tôi nhưng tôi không cảm xúc, một lần là tôi yêu cô ấy nhưng không được đáp lại. Hãy luôn nhớ rằng, tình yêu đẹp vẫn luôn đang đợi bạn ở lần yêu sau. Nên đừng luyến tiếc, đừng để một người đàn bà nào có cơ hội làm bạn bị tổn thương tới lần thứ hai.
Làm đàn ông, đừng giao du với văn nghệ sĩ hay bọn văn sĩ trẻ, cũng như đừng làm bạn với những kẻ bất đắc chí, thiếu tâm huyết với đời, cũng tuyệt đối không được bạn bè với những người đàn ông không có nghề nghiệp chính thức, kiêm quá nhiều nghề.
Cũng đừng yêu người phụ nữ nào hy sinh vì bạn. Khi có một cô nàng tự chà đạp bản thân nàng, tự hy sinh, tự chịu thiệt vì bạn, bạn chớ nên vì thế mà cảm động hoặc yêu kẻ lụy tình ấy. Bởi một người đàn ông nghiện hút trộm cắp đầy mình thân với bạn, có thể kẻ nghiện hút trộm cắp tiếp theo sẽ là chính bản thân bạn. Tình yêu cũng tương tự như vậy, khi một người phụ nữ vì yêu mà cầm dao cứa tay mình đau, có thể kẻ tiếp theo bị nàng cứa chính là bạn.
Không bao giờ đặt niềm tin vào một gã đàn ông chỉ định giao du với mình bạn chứ không cho bạn biết hắn đang chơi bời với những bạn bè nào khác.
Khi một cô nàng định gọi bạn là “anh yêu, baby, chồng yêu ơi”, bạn hãy bắt buộc cô nàng gọi bạn bằng tên bạn, bởi bạn là một người đàn ông, bạn không phải thú cưng của ai.
Khi một người đàn ông hoặc một người đàn bà tự nhiên không tới tìm bạn nữa, bạn hãy dứt khoát đừng gọi tới làm phiền họ.
Đừng tin những kẻ dùng tiểu xảo trong tình yêu. Và đừng ác miệng sau khi chia tay người tình. Nghe lời khuyên của người khác, nhưng đừng hối hận, bởi hối hận chưa từng mang lại cho đàn ông bất cứ thứ gì hay ho.
Đàn ông thì không xé ảnh, đốt thư, xé nhật ký, làm những việc mà chỉ diễn viên ba xu trên phim truyền hình mới làm. Bởi bạn tin vào tình yêu. Tin rằng trên đời vẫn còn những người đàn ông tốt và những người phụ nữ tốt đẹp, có thể họ cũng chưa kết hôn, họ cũng vẫn đang vượt trùng trùng biển người trong đời để tìm đến bạn. Nên đừng nói những câu đại loại như: “Thời này làm gì có đàn bà tử tế” hoặc “Làm gì có đàn ông tốt!”. Những câu như thế thường làm người ta hiểu rằng, bạn đã no xôi chán chè, hời hợt với vô số người, vơ đũa cả nắm và không hề sống nghiêm túc, chưa trưởng thành.
Hãy yêu tiền, yêu vật chất, dùng tiền để sống cho ra sống. Nhưng vẫn hiểu rằng những giá trị tinh thần cũng quan trọng biết bao. Và con người bạn, một người đàn ông đầy sức sống, háo hức sống vẫn luôn có giá trị và đẹp đẽ hơn những đồng hồ hàng hiệu, thời trang, phụ kiện sành điệu bạn đang mang. Nếu đã hơn hai mươi tuổi nhưng mỗi phút bạn sống, bạn vẫn phải ngửa tay xin tiền bố mẹ, thì những tiền bạc bạn có, đồ hiệu bạn mặc chỉ làm cho sự vô liêm sỉ của bạn nổi bật hơn mà thôi. Nên đồ hiệu không làm bạn có giá hơn. Bản thân người đàn ông không có giá trị bản thân, thì dù có bọc vàng, được bố mẹ nâng đỡ sự nghiệp chức này tước kia, cũng vẫn chỉ là một kẻ ăn bám bọc vàng. Một con lừa dù có đóng yên cương vàng khối cũng không thể trở thành tuấn mã.
Bạn còn trẻ, có thể chưa đủ tuổi để bắt đầu một sự nghiệp riêng, một tương lai huy hoàng. Nhưng bạn đã đủ tuổi thành niên, nên ít nhất, cũng không thể làm một cái gánh nặng đeo trên lưng bố mẹ, để bố mẹ mất hai mươi năm nuôi dạy, cái gánh nặng đã sống ký sinh trên lưng chỉ nặng thêm và nhiều đòi hỏi hơn.
Bạn đừng tưởng bạn trẻ, bạn làm một kiểu tóc có màu khác người, mặc một bộ quần áo dở nam dở nữ Unisex, rồi phun lên người một thứ mùi nước hoa, thì người khác sẽ tôn trọng bạn. Cái ngước nhìn của người khác không mang ý trầm trồ ngưỡng mộ, mà là cái nhìn khi đi ngang qua sở thú. Rất nhiều đàn ông khác chỉ bởi họ được giáo dục tốt nên họ sẽ không bày tỏ thái độ gì với bạn đâu, họ sẽ tôn trọng sự “cá tính” của bạn, nhưng không có nghĩa rằng, họ không nhận ra sự xấu xí của người đàn ông trước mặt.
Xin bạn đừng coi rẻ những người lao động nghèo. Đừng xấu hổ vì phải làm việc nặng nhọc. Đất không bẩn, mồ hôi không hôi hám. Xin hãy tôn trọng những người có thể không giàu bằng bạn, nhưng họ đang nuôi cả gia đình bằng đôi tay lương thiện và cần cù của họ. Bạn tôn trọng họ, bạn mới biết giá trị của bạn nằm ở đâu.
Làm đàn ông, hãy tha thứ, nhưng đừng quên. Và hãy khoan dung với cả thế giới cũng như với chính bản thân bạn. Để luôn tự nhủ rằng, ta là đàn ông, ta xứng đáng để có được những thứ tốt đẹp hơn.
Lý Khai Phục
(Trang Hạ dịch)


  (con giáp của con)
 HBT

Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2014

TA CÓ CÔ LIÊU KHI TRỜI TRỞ GIÓ?


Ai mang mùi thu chen chân vào giữa ngày mưa tầm tả, 
để nắng nồng nàn sưởi ấm bờ môi…
Ai bỏ mặc nắng lang thang khắp miền kí ức; 
bỏ cả một cơn mê êm trôi vào miền hoang lạc, 
rồi một thoáng mặn nồng lơ lững …
Làm rối ren… những bồn chồn… một nỗi nhớ rụng rơi…
Có phải, tôi là kẻ thích phiêu du thích nhặt tìm, 
sợ lãng quên, sợ mình trong hiện tại.
Nghe hoài, nghĩ hoài mà chẳng biết nghe gì, nghĩ gì từ buổi lá vàng rơi …
Để con tim cứ lạnh lùng lơ đãng và muốn - mặc xác mùa thu.  
 hoa-hong-tim-cho-mot-tinh-yeu-chung-thuy
Nhưng rồi lại sao cứ sờ nắn những đam mê, mụn màng, 
không trọn vẹn để thổn thức hoài khi nhìn chiếc lá chao nghiêng, 
thầm mong một cơn nắng đỗ bình yên để lá tìm về…

Ngày không hẹn… 
hỏi người, hỏi ta, hỏi giây phút vội vàng 
của mùa thu dạo ấy có còn nhớ chăng kỉ niệm hững hờ? 

Ừ thì cứ quên đi để rồi lại nhớ! lại đếm những giây phút thẩn thờ, lơ đểnh!. 
Đếm cả quá khứ dấu mình trong im lặng để rồi đố ai hiểu được một khao khát chơi vơi… 

 nhung-hinh-anh-hoa-hong-xanh-dep-nhat-the-gioi
Ta có cô liêu khi trời trở gió? Có  lạnh lùng hát tự khúc mùa sang?
 Có trốn mình khi mùa thu rụng lá? Có sợ bão giông khi quá khứ bất chợt lại về? 
Sẽ chẳng còn gì, cả hơi thở vụng về cũng mong manh biến thành nỗi nhớ.

 hinh-anh-hoa-hong-den-day-bi-an (1)
 Tôi với tôi, tôi với tâm hồn, và tôi với ai, rồi sẽ vô tình nhặt
được nhau từ miền kí ức xa xăm…?
                           Thương Thương









Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2014

NỖI BUỒN


                Bạn biết không? Không phải khóc có nghĩa là yếu đuối...
              ...nhưng cuộc sống bao giờ cũng có những giọt nước mắt để san bớt
                     những nỗi buồn...  
                 ...buồn khi xa những gì mình đang có...những gì không thể giữ lại bên
                    mình.  
                 ....buồn khi xa người thân...người yêu thương mình và người mình đang 
                 yêu thương....  
                 Và lúc đó...mặc dù rất muốn khóc...nhưng lại sợ...nên chỉ có thể giấu 
                   nỗi buồn đó ở trong lòng  
                  Nhưng bạn biết không...  
                 ...Ai cũng có những nỗi buồn và mỗi nỗi buồn được mỗi người thể hiện
                 khác nhau....  
                 ...họ có thể đang cười nhưng trong lòng họ lại nhói đau và nỗi buồn đó 
                 sẽ tăng lên gấp bội...  
                 ...bạn à....hãy khóc khi muốn khóc .... hãy khóc khi bạn buồn...
                 ....những giọt nước mắt lăn trên đôi má bạn sẽ chia bớt đi những 
                    nỗi buồn bạn đang có....những nỗi      buồn mà chỉ có bạn mới hiểu 
                 được mà thôi....
                 ...khi đó bạn sẽ thấy trong lòng mình nhẹ nhỏm....thoải mái hơn nhiều
                  và những nỗi buồn đó sẽ vơi dần đi theo thời gian....theo giọt nước mắt... .
                ...hãy thành thật với chính bản thân mình...đừng cố kìm nén nỗi buồn vì
                 điều đó chỉ càng làm bạn cảm thấy buồn hơn mà thôi...
                   …cuộc sống không thể tránh được nỗi buồn…
                …  có những lúc cần vừa đủ buồn để khiến bạn thực sự là người…
                 ---nhưng cũng có những nỗi buồn không thể gọi tên…cũng không thể 
                 giữ mãi bên mình…
                  …cứ để cho nó vỡ òa thành tiếng khóc…và bạn được khóc…đó là 
                   nỗi buồn đẹp...
                  ...hãy thử khóc một lần khi bạn thực sự thấy buồn ... ...
                      bạn sẽ cảm nhận được những gì tôi vừa nói...
                                         (Nỗi buồn sa mạc)
                   Thương Thương