Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

LÃNG ĐÃNG CHIỀU CUỐI NĂM!

Một chiều cuối năm bận rộn, ta tất bật với thời gian.  Mọi người sao chỉn chu và dễ thương đến lạ! Có phải chiều đông lạnh ta cần hơi ấm của nhau. Một chút trải lòng một chút hối hả một chút tiếc nuối trách hờn khi hoàng hôn đến vội. Những suy nghĩ những phong cách cũ kĩ như trầm tích rêu phong chiều nay mây mưa như muốn đổi mình. Có phải tại những ngọt ngào đồng minh từ dạo ấy? Có phải ta đã thành công ở một cách nhìn, một cách nói một phong cách nhân văn. Tất cả khiến ta như muốn níu lòng mình chậm lại; không phải để bắt gặp những buồn vui nơi thẳm sâu mê hoặc hay những tiếc nuối chơi vơi mà là muốn níu giữ những yêu thương ngọt ngào trong hiện tại mà mấy ai nghĩ ngày mai nó sẽ là năm cũ. Cái cũ và mới của thời gian nó phân biệt rạch ròi từng khoảnh khắc chứ không nhập nhằng như cái cũ và mới của lòng người.
   Chiều đông lạnh, hy vọng một nơi naò đó cũng lạnh, cũng đong đầy sương khói giữ mãi vụng về cho sỏi đá mùa sau…

HBT - 31.12.2014







Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

GỬI CON NGÀY 28/12

 (Mừng sinh nhật con trai)
Những ngày cuối cùng của tháng 12 cũng sắp qua đi. Không có gì công bằng như thời gian. Không có gì can đảm như thời gian, không có gì lặng lẽ vô tư như thời gian, và cũng không có gì tàn nhẫn và vô giá bằng thời gian. . .
    Vào ngày này tháng này con đã làm mẹ quặn đau giá mà có ai đó đổi cả gia tài của mẹ bây giờ cho cơn đau đó để có được con, mẹ vẫn bằng lòng…ừ thì đổi.
   Mẹ thường nghĩ con là hoàng tử của mẹ! người mẫu của mẹ! Là tình yêu của mẹ!
Hôm nay là sinh nhật con! 28/12. Mẹ gửi con ý nghĩa của nhóm tuổi sinh nhật để con tham khảo nhé. (Ngày sinh của con thuộc nhóm C3)
   NHÓM C3
Những người có ngày sinh thuộc nhóm C3 rất giỏi trong việc đưa ra những quyết định
“nóng”, tức là rất quyết đoán, nhanh nhạy và ít khi để tình cảm chi phối những quyết định của mình. Chính vì vậy, số bạn bè công việc của bạn rất nhiều, và số khâm phục và cần ý kiến của bạn cũng không ít.
Bạn coi cuộc sống là 1 món quà giá trị và mỗi người nên biết tận hưởng màu sắc của nó.
Về tình yêu, bạn yêu quý khá nhiều người, vì bạn cho rằng tình cảm là không có giới hạn. Thậm chí bạn còn chia sẻ cuộc sống và thời gian của mình với họ. Tuy nhiên với ngườI “ lý tưởng” mà bạn yêu thì bạn rất chân thành. Bạn có khả năng điều khiển cảm xúc có thể gọi là hoàn hảo, tuy nhiên đôi khi những quyết định lý trí của bạn lại ảnh hưởng đến những người mà bạn yêu thương, vì không phải ai cũng lý trí được như bạn đâu. Sự cứng rắn là điểm mạnh trong sự nghiệp nhưng lạI là điểm yếu trong sự lãng mạn của bạn đó.
Một người đầu óc nhanh nhạy như bạn, hẳn khi đọc đến đây là trong đầu của bạn xuất hiện ngay hình ảnh của “ người đặc biệt nhất” rồi phải không ?
VÀ CÂU DANH NGÔN
Đứa con trai nào lúc còn bé thương mẹ nhiều nhất, khi lớn lên sẽ thương vợ nhiều nhất. (Vincent De Paul)
NHỮNG LỜI YÊU THƯƠNG
Một năm trôi qua, mọi người không ngừng nhìn lại những gì đã làm, đang làm và vẫn còn nuối tiếc chưa làm cho trọn vẹn. Người ta cân nhắc nhiều hơn việc đong đếm thời gian, thậm chí bây giờ, người ta còn cân nhắc cả tình yêu thương san sẻ. Con cũng đừng quên, làm giống họ nghe con!
BÀI VIẾT CON CẦN ĐỌC
Tác giả: Lý Khai Phục từng là Phó tổng giám đốc Microsoft toàn cầu trong thập kỷ 90, rồi đảm nhận Phó tổng giám đốc Google châu Á năm 2005. Ông sinh năm 1961 tại Đài Bắc, thường gây sóng gió bởi những phát ngôn sáng suốt nhưng ngôn từ trần trụi khó nghe.
Nếu bạn là đàn ông, nếu bạn đã hai mươi, nhưng bạn chưa hai lăm tuổi, bạn buộc phải tìm được một thứ gì đó ngoài tình yêu, giúp đôi chân bạn đứng vững vàng trong cuộc đời này. Bạn phải bắt đầu nghĩ cách để kiếm ĐỦ và sống ĐƯỢC.
Tôi chưa từng bao giờ nghĩ bằng cấp là thứ quan trọng, thiên tài với danh nhân đâu phải từ lò luyện và trường lớp mà ra. Nhưng nếu bạn không học tới nơi tới chốn, thì dù có đi làm cửu vạn, ngay cả bao cát cũng sợ rằng chẳng biết cách mà vác.
Bạn buộc phải làm cho những suy nghĩ văn vẻ và cảm xúc màu mè thị dân của mình dần trở thành lối tư duy sáng sủa, rõ ràng và những ngôn từ giản tiện ngắn gọn. Bởi những thứ màu mè và bồng bột sẽ không thể tồn tại lâu. Bạn phải biết rằng, những sự thích thú khi khi đọc văn hay, nghe lời bay bướm mang lại sẽ chẳng mấy giá trị, trong khi thứ quan trọng nhất lại nằm ở trí tuệ, tinh thần, tâm hồn, nội dung, tư duy của bạn.
Là đàn ông, làm ơn đừng đọc văn của những nhà văn nữ cùng thời với bạn.
Là đàn ông, làm ơn đừng trách người khác, đừng nhỏ nhặt, làm ra vẻ đáng thương.
Làm ơn đừng nghĩ đến cái gì là viết về cái đó.
Và chớ tiếc rẻ đôi chút cảm động bé nhỏ, đôi chút thương xót nhỏ nhoi.
Bạn phải tin vào cái đẹp, tin vào hơi ấm, vào lòng tin con người, sự tự trọng của mỗi người, bạn hãy giữ gìn những phẩm chất xưa cũ này. Tôi không muốn bạn bốc đồng, vô vị, mù mờ, chà đạp chính mình và làm thương tổn người khác. Bạn không nên nhào nặn đời bạn thành một đống hỗn độn tổng hợp đủ thứ.
Khi bạn thay đổi con người bạn, hãy cố nâng niu những giá trị bản thân, cho dù bạn biết rõ, không phải ai cũng ưa những gì bạn đang có.
Làm ơn đừng chấp nhận thỏa hiệp với những con người đang ngụy trang là họ thức thời, cấp tiến. Họ chỉ là những kẻ vô công rồi nghề đang tìm cách biện minh cho sự thua kém của bản thân họ. Sự mạnh mẽ, bản lĩnh đàn ông nằm ở tận trong trái tim bạn, bạn có sức mạnh và vẻ đẹp từ trong tim, từ niềm tin mà dù thời gian và tuổi trẻ có trôi qua cũng không khuất phục được.
Bạn không có quyền ngồi trong cái tháp ngà của trường học, rồi bảo tôi yêu thế giới này tươi đẹp. Bạn phải nhìn thấy cái đen tối của thế giới, sự bẩn thỉu của cuộc đời, sự xấu xa của con người, sau đó mới nói rằng tôi vẫn yêu thế giới này, tôi vẫn yêu cuộc sống và tôi sống.
Tuổi trẻ ngắn ngủi thế, nhưng đừng sợ tuổi già.
Đôi khi, bạn có thể dừng lại nghỉ ngơi, nhưng đừng quỳ xuống.
Khi đi một con đường, bạn chớ ngoái đầu nhìn lại, hoặc tự hỏi, mình đang làm cái gì?
Khi đau và nhục, đàn ông có thể khóc và gào. Khóc đi, rồi rửa mặt, vỗ má mình, rồi áp má mình để trên gương mặt bạn có một nụ cười. Chứ bạn đừng dụi mắt hay lấy tay lau nước mắt. Bởi có thể sớm mai bạn sẽ mang một đôi mắt trũng và sưng vì khóc. Chớ để sớm mai ai cũng nhận ra bạn từng khóc.
Đàn ông hãy xác định cho mình một mục tiêu xa hơn và một lộ trình dài hơn. Hãy nhớ thỉnh thoảng ngửa đầu nhìn trời xanh, và lúc nhìn lên trời xanh hãy nhớ cúi xuống nhìn đất dưới chân mình.
Vào bất kỳ lúc nào, bất kỳ người nào hỏi bạn, bạn yêu mấy lần, đáp án của bạn phải luôn là Hai.
Một lần, cô ấy yêu tôi nhưng tôi không cảm xúc, một lần là tôi yêu cô ấy nhưng không được đáp lại. Hãy luôn nhớ rằng, tình yêu đẹp vẫn luôn đang đợi bạn ở lần yêu sau. Nên đừng luyến tiếc, đừng để một người đàn bà nào có cơ hội làm bạn bị tổn thương tới lần thứ hai.
Làm đàn ông, đừng giao du với văn nghệ sĩ hay bọn văn sĩ trẻ, cũng như đừng làm bạn với những kẻ bất đắc chí, thiếu tâm huyết với đời, cũng tuyệt đối không được bạn bè với những người đàn ông không có nghề nghiệp chính thức, kiêm quá nhiều nghề.
Cũng đừng yêu người phụ nữ nào hy sinh vì bạn. Khi có một cô nàng tự chà đạp bản thân nàng, tự hy sinh, tự chịu thiệt vì bạn, bạn chớ nên vì thế mà cảm động hoặc yêu kẻ lụy tình ấy. Bởi một người đàn ông nghiện hút trộm cắp đầy mình thân với bạn, có thể kẻ nghiện hút trộm cắp tiếp theo sẽ là chính bản thân bạn. Tình yêu cũng tương tự như vậy, khi một người phụ nữ vì yêu mà cầm dao cứa tay mình đau, có thể kẻ tiếp theo bị nàng cứa chính là bạn.
Không bao giờ đặt niềm tin vào một gã đàn ông chỉ định giao du với mình bạn chứ không cho bạn biết hắn đang chơi bời với những bạn bè nào khác.
Khi một cô nàng định gọi bạn là “anh yêu, baby, chồng yêu ơi”, bạn hãy bắt buộc cô nàng gọi bạn bằng tên bạn, bởi bạn là một người đàn ông, bạn không phải thú cưng của ai.
Khi một người đàn ông hoặc một người đàn bà tự nhiên không tới tìm bạn nữa, bạn hãy dứt khoát đừng gọi tới làm phiền họ.
Đừng tin những kẻ dùng tiểu xảo trong tình yêu. Và đừng ác miệng sau khi chia tay người tình. Nghe lời khuyên của người khác, nhưng đừng hối hận, bởi hối hận chưa từng mang lại cho đàn ông bất cứ thứ gì hay ho.
Đàn ông thì không xé ảnh, đốt thư, xé nhật ký, làm những việc mà chỉ diễn viên ba xu trên phim truyền hình mới làm. Bởi bạn tin vào tình yêu. Tin rằng trên đời vẫn còn những người đàn ông tốt và những người phụ nữ tốt đẹp, có thể họ cũng chưa kết hôn, họ cũng vẫn đang vượt trùng trùng biển người trong đời để tìm đến bạn. Nên đừng nói những câu đại loại như: “Thời này làm gì có đàn bà tử tế” hoặc “Làm gì có đàn ông tốt!”. Những câu như thế thường làm người ta hiểu rằng, bạn đã no xôi chán chè, hời hợt với vô số người, vơ đũa cả nắm và không hề sống nghiêm túc, chưa trưởng thành.
Hãy yêu tiền, yêu vật chất, dùng tiền để sống cho ra sống. Nhưng vẫn hiểu rằng những giá trị tinh thần cũng quan trọng biết bao. Và con người bạn, một người đàn ông đầy sức sống, háo hức sống vẫn luôn có giá trị và đẹp đẽ hơn những đồng hồ hàng hiệu, thời trang, phụ kiện sành điệu bạn đang mang. Nếu đã hơn hai mươi tuổi nhưng mỗi phút bạn sống, bạn vẫn phải ngửa tay xin tiền bố mẹ, thì những tiền bạc bạn có, đồ hiệu bạn mặc chỉ làm cho sự vô liêm sỉ của bạn nổi bật hơn mà thôi. Nên đồ hiệu không làm bạn có giá hơn. Bản thân người đàn ông không có giá trị bản thân, thì dù có bọc vàng, được bố mẹ nâng đỡ sự nghiệp chức này tước kia, cũng vẫn chỉ là một kẻ ăn bám bọc vàng. Một con lừa dù có đóng yên cương vàng khối cũng không thể trở thành tuấn mã.
Bạn còn trẻ, có thể chưa đủ tuổi để bắt đầu một sự nghiệp riêng, một tương lai huy hoàng. Nhưng bạn đã đủ tuổi thành niên, nên ít nhất, cũng không thể làm một cái gánh nặng đeo trên lưng bố mẹ, để bố mẹ mất hai mươi năm nuôi dạy, cái gánh nặng đã sống ký sinh trên lưng chỉ nặng thêm và nhiều đòi hỏi hơn.
Bạn đừng tưởng bạn trẻ, bạn làm một kiểu tóc có màu khác người, mặc một bộ quần áo dở nam dở nữ Unisex, rồi phun lên người một thứ mùi nước hoa, thì người khác sẽ tôn trọng bạn. Cái ngước nhìn của người khác không mang ý trầm trồ ngưỡng mộ, mà là cái nhìn khi đi ngang qua sở thú. Rất nhiều đàn ông khác chỉ bởi họ được giáo dục tốt nên họ sẽ không bày tỏ thái độ gì với bạn đâu, họ sẽ tôn trọng sự “cá tính” của bạn, nhưng không có nghĩa rằng, họ không nhận ra sự xấu xí của người đàn ông trước mặt.
Xin bạn đừng coi rẻ những người lao động nghèo. Đừng xấu hổ vì phải làm việc nặng nhọc. Đất không bẩn, mồ hôi không hôi hám. Xin hãy tôn trọng những người có thể không giàu bằng bạn, nhưng họ đang nuôi cả gia đình bằng đôi tay lương thiện và cần cù của họ. Bạn tôn trọng họ, bạn mới biết giá trị của bạn nằm ở đâu.
Làm đàn ông, hãy tha thứ, nhưng đừng quên. Và hãy khoan dung với cả thế giới cũng như với chính bản thân bạn. Để luôn tự nhủ rằng, ta là đàn ông, ta xứng đáng để có được những thứ tốt đẹp hơn.
Lý Khai Phục
(Trang Hạ dịch)


  (con giáp của con)
 HBT

Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2014

TA CÓ CÔ LIÊU KHI TRỜI TRỞ GIÓ?


Ai mang mùi thu chen chân vào giữa ngày mưa tầm tả, 
để nắng nồng nàn sưởi ấm bờ môi…
Ai bỏ mặc nắng lang thang khắp miền kí ức; 
bỏ cả một cơn mê êm trôi vào miền hoang lạc, 
rồi một thoáng mặn nồng lơ lững …
Làm rối ren… những bồn chồn… một nỗi nhớ rụng rơi…
Có phải, tôi là kẻ thích phiêu du thích nhặt tìm, 
sợ lãng quên, sợ mình trong hiện tại.
Nghe hoài, nghĩ hoài mà chẳng biết nghe gì, nghĩ gì từ buổi lá vàng rơi …
Để con tim cứ lạnh lùng lơ đãng và muốn - mặc xác mùa thu.  
 hoa-hong-tim-cho-mot-tinh-yeu-chung-thuy
Nhưng rồi lại sao cứ sờ nắn những đam mê, mụn màng, 
không trọn vẹn để thổn thức hoài khi nhìn chiếc lá chao nghiêng, 
thầm mong một cơn nắng đỗ bình yên để lá tìm về…

Ngày không hẹn… 
hỏi người, hỏi ta, hỏi giây phút vội vàng 
của mùa thu dạo ấy có còn nhớ chăng kỉ niệm hững hờ? 

Ừ thì cứ quên đi để rồi lại nhớ! lại đếm những giây phút thẩn thờ, lơ đểnh!. 
Đếm cả quá khứ dấu mình trong im lặng để rồi đố ai hiểu được một khao khát chơi vơi… 

 nhung-hinh-anh-hoa-hong-xanh-dep-nhat-the-gioi
Ta có cô liêu khi trời trở gió? Có  lạnh lùng hát tự khúc mùa sang?
 Có trốn mình khi mùa thu rụng lá? Có sợ bão giông khi quá khứ bất chợt lại về? 
Sẽ chẳng còn gì, cả hơi thở vụng về cũng mong manh biến thành nỗi nhớ.

 hinh-anh-hoa-hong-den-day-bi-an (1)
 Tôi với tôi, tôi với tâm hồn, và tôi với ai, rồi sẽ vô tình nhặt
được nhau từ miền kí ức xa xăm…?
                           Thương Thương









Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2014

NỖI BUỒN


                Bạn biết không? Không phải khóc có nghĩa là yếu đuối...
              ...nhưng cuộc sống bao giờ cũng có những giọt nước mắt để san bớt
                     những nỗi buồn...  
                 ...buồn khi xa những gì mình đang có...những gì không thể giữ lại bên
                    mình.  
                 ....buồn khi xa người thân...người yêu thương mình và người mình đang 
                 yêu thương....  
                 Và lúc đó...mặc dù rất muốn khóc...nhưng lại sợ...nên chỉ có thể giấu 
                   nỗi buồn đó ở trong lòng  
                  Nhưng bạn biết không...  
                 ...Ai cũng có những nỗi buồn và mỗi nỗi buồn được mỗi người thể hiện
                 khác nhau....  
                 ...họ có thể đang cười nhưng trong lòng họ lại nhói đau và nỗi buồn đó 
                 sẽ tăng lên gấp bội...  
                 ...bạn à....hãy khóc khi muốn khóc .... hãy khóc khi bạn buồn...
                 ....những giọt nước mắt lăn trên đôi má bạn sẽ chia bớt đi những 
                    nỗi buồn bạn đang có....những nỗi      buồn mà chỉ có bạn mới hiểu 
                 được mà thôi....
                 ...khi đó bạn sẽ thấy trong lòng mình nhẹ nhỏm....thoải mái hơn nhiều
                  và những nỗi buồn đó sẽ vơi dần đi theo thời gian....theo giọt nước mắt... .
                ...hãy thành thật với chính bản thân mình...đừng cố kìm nén nỗi buồn vì
                 điều đó chỉ càng làm bạn cảm thấy buồn hơn mà thôi...
                   …cuộc sống không thể tránh được nỗi buồn…
                …  có những lúc cần vừa đủ buồn để khiến bạn thực sự là người…
                 ---nhưng cũng có những nỗi buồn không thể gọi tên…cũng không thể 
                 giữ mãi bên mình…
                  …cứ để cho nó vỡ òa thành tiếng khóc…và bạn được khóc…đó là 
                   nỗi buồn đẹp...
                  ...hãy thử khóc một lần khi bạn thực sự thấy buồn ... ...
                      bạn sẽ cảm nhận được những gì tôi vừa nói...
                                         (Nỗi buồn sa mạc)
                   Thương Thương

Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

12 LỜI KHUYÊN HỮU ÍCH GIÚP BẠN PHÁT TRIỂN BẢN THÂN

DOAN NHUNG mến!
Bạn từng nghe nói về chim Ó chứ, nó là loài chim dũng mãnh, với đôi cánh sải rộng và khỏe mạnh, nó có thể bay cao và xa hàng trăm dặm; được xem là một trong những loài chúa tể của bầu trời.
Nhưng bạn biết không, nếu bạn đặt một con chim ó vào chiếc lồng hơn 2m và không có nóc, thì dù vẫn có khả năng bay lên, con chim này sẽ hoàn toàn trở thành một tù nhân.
Lý do là chim ó luôn bắt đầu bay từ mặt đất lên, với đoạn “chạy đà” khoảng 3 - 4m. Không có quãng đường để chạy, thì theo thói quen, chú chim thậm chí chẳng buồn cố gắng thử bay lên, mà sẽ chấp nhận bị cầm tù suốt đời, trong một “nhà giam” nhỏ chẳng hề có mái.
Theo cách nào đó, con người chúng ta nhiều khi cũng giống như loài chim Ó kia, tự giới hạn chính mình bởi thói quen và niềm tin cũ kỹ. Vì vậy mà đôi khi ta phải vật lộn với tất cả các vấn đề rắc rối và tuyệt vọng của mình, mà không nhận ra rằng rất có thể một giải pháp ở rất gần, chỉ cần chúng ta nhìn lên cao hơn, khoáng đạt hơn.
Đến đây bạn sẽ tự hỏi, như vậy thì điều gì có thể giúp chúng ta gỡ bỏ những thói quen, hành vi cũ kỹ để phát triển khả năng của mình hơn nữa? Cùng Trâm khám phá câu trả lời cho câu hỏi trên qua bài viết thú vị này bạn nhé:  
12 lời khuyên hữu ích giúp bạn phát triển bản thân.
Chúc bạn nhiều niềm vui và may mắn!
Thân mến,
Quỳnh Trâm

           12 lời khuyên hữu ích giúp bạn phát triển bản thân

Chào bạn!
Phát triển bản thân là một lĩnh vực không xa lạ, thậm chí là "xưa như trái đất". Đối với ngành quản trị nhân sự, kỹ năng đào tạo về phát triển bản thân cho nhân viên là kỹ năng quan trọng. Một tổ chức thành công là một tổ chức mà trong đó nhân viên luôn biết tự hoàn thiện bản thân mình, có mục đích và hướng đi rõ ràng cho cuộc đời mình.
Theo một khảo sát tại Ấn Độ, trên thế giới có hơn 358.000 đầu sách liên quan đến kỹ năng tự phát triển bản thân trong đó có hơn 1130 đầu sách phổ biến bằng tiếng Anh thì hơn 90% đầu sách tiếng Anh này có chung 12 lời khuyên dưới đây. Như vậy có nghĩa là chỉ cần đọc bài này thôi thì coi như đã lướt hơn 1000 đầu sách rồi đấy.
1. Bạn là người tạo ra cuộc sống của chính bạn
Bạn không phải là nạn nhân dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Bạn có 100% quyền làm chủ bản thân và bạn cũng chịu trách nhiệm 100% về những thành công hay thất bại của bạn trong cuộc sống. Bạn có quyền thay đổi cuộc sống của bạn ngày càng tốt đẹp và hạnh phúc hơn. Hãy luôn nhớ rằng, cho dù bạn nghĩ cuộc sống này tồi tệ hay hạnh phúc, bạn luôn đúng.
2. Bạn là người quyết định suy nghĩ của mình
Không ai có thể quyết định cho bạn là bạn nên suy nghĩ như thế nào. Bạn suy nghĩ sao là do chính quyết định của bạn. Chỉ có bạn mới có thể tạo cảm xúc cho mình về thành công hay thất bại khi đương đầu với 1 vấn đề nào đó. Bài học ở đây là không nên bị ảnh hưởng bởi cảm xúc xung quanh, giữa những khó khăn, bạn luôn có quyền tự do lựa chọn.
3. Hãy luôn nghĩ rằng mình đã làm được, thực tế bạn sẽ làm được
Nếu bạn muốn tự tin, giàu có, hạnh phúc, hãy nghĩ rằng bạn đang thành công và đang hạnh phúc. Hãy cư xử như thể bạn đang thành công, đang hạnh phúc và giàu có. Đến một lúc quay lại, bạn sẽ thấy mình đã tự tin, hạnh phúc và giàu có tự lúc nào.
4. Luôn kiên trì theo đuổi mục đích
Mục đích của cuộc đời là những gì bạn làm mà đem lại cho bạn niềm vui thích, phát huy tất cả tiềm năng của bạn. Bạn luôn làm vì thật sự muốn được làm. Nếu ai đó trả tiền hay không trả tiền cho bạn, bạn vẫn làm một cách say mê nhất. Hãy luôn xác định cho mình mục đích đó và kiên trì theo đuổi.
5. Thiết lập mục tiêu dài hạn ngắn hạn và mục tiêu hằng ngày
Liệt kê từ 5 đến 10 mục tiêu bạn phải hoàn thành trong đời. Chia nhỏ mục tiêu lớn thành những mục tiêu con, chia nhỏ mục tiêu con thành những hành động cho từng ngày. Mỗi ngày kiên trì hoàn tất theo kế hoạch bạn sẽ tiến dần đến mục tiêu.
6. Sống trọn vẹn cho hiện tại
Trong cuộc sống bạn sẽ gặp nhiều vấn đề hoặc những ám ảnh trong quá khứ cũng như những lo lắng cho tương lai. Tuy nhiên quá khứ thì đã qua còn tương lai thì chưa đến. Hãy biết sống trọn vẹn trong ngày hôm nay, đó là cách tốt nhất để quên quá khứ không hay và chuẩn bị chu đáo cho tương lai.
7. Luôn nghĩ đến những điều mình muốn
Bạn muốn hút cho mình điều gì? Sự hạnh phúc, sự giàu có, sự thành đạt, các kỹ năng... hãy luôn nghĩ về nó. Thay vì cứ mãi lo lắng về những rủi ro, hãy nghĩ nhiều hơn đến những điều mình muốn. Nhiều chuyên gia đã chứng minh bằng thực nghiệm rằng bạn nghĩ và tập trung về điều gì thì bạn sẽ đạt được điều đó không sớm thì muộn.
8. Mở rộng vùng "thoải mái"
Vùng "thoải mái" là vùng mà bạn cảm thấy tự tin, an tâm để hoạt động. Bạn càng mở rộng vùng này, bạn càng có nhiều cơ hội thành công đến với mình. Việc mở rộng vùng "thoải mái" có được từ quy trình 3 bước: xác định vùng cần bước tới, chuẩn bị kiến thức cuối cùng là trải nghiệm bằng hành động từ đó đúc kết và rút kinh nghiệm.
9. Biết cảm ơn và thưởng thức những gì bạn đạt được
Mỗi buổi sáng thức dậy, hãy cảm ơn và cảm nhận những thành công mình đã đạt được dù rất nhỏ. Điều này giúp bạn có thêm động lực để bước tiếp trên con đường chinh phục mục tiêu.
10. Hãy mạnh dạn yêu cầu
Đừng quá lo lắng khi bạn yêu cầu người khác. Bạn hãy biết cách đòi hỏi giống như đứa trẻ. Khi nó muốn điều gì, nó sẽ đòi, lần này không được thì lần khác, lần khác không được thì lần khác nữa. Cứ như thế, đến khi nào đòi được thì thôi. Nếu bạn muốn điều gì trong cuộc sống, hãy yêu cầu để có nó. Nếu không yêu cầu được, hãy tự hỏi hoặc hỏi người khác cách làm sao để có nó.
11. Học hỏi từ những người đã thành công
Nếu trên núi có ngọn đèn, chắc chắn dưới chân núi có con đường. Đừng quá suy nghĩ về việc tại sao những người thành đạt đạt được điều họ thành đạt. Hãy phân tích và bắt chước cách họ làm để thành công. Chỉ như vậy thôi. Học hỏi theo những gì họ đã làm, bạn chắc chắn cũng sẽ đạt được thành công tương tự.
12. Hãy tránh xa những kẻ luôn kêu ca
Những kẻ luôn kêu ca là những kẻ luôn không muốn bạn thành công. Nếu bạn đã thành công, những người này sẽ tìm cách dìm bạn lại. Hãy tránh xa những người chỉ biết kêu ca mà không biết hành động. Nếu thấy họ kêu ca, hãy nói "tôi nghĩ không đúng trong trường hợp tôi" và tránh xa họ ra. Tránh xa những kẻ kêu ca mà không làm là bạn đã chuẩn bị cho 50% thành công rồi đấy.
12 lời khuyên trên là 12 lời khuyên có mặt trên hơn 90% các sách đào tạo về tự phát triển bản thân. Hy vọng nó sẽ giúp ích được bạn.
Chúc bạn thành công.
( Từ Quỳnh Trâm)
 
St

Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

NHỮNG BÀI THƠ HAY VỀ TÌNH MẸ, TÌNH CHA

Những câu thơ hay và ý nghĩa về tình cha mẹ

Lục Bát Về Cha
Cánh cò cõng nắng qua sông
Chở luôn nước mắt cay nồng của cha
Cha là một dãi ngân hà
Con là giọt nước sinh ra từ nguồn

Quê nghèo mưa nắng trào tuôn
Câu thơ cha dệt từ muôn thăng trầm
Thương con cha ráng sức ngâm
Khổ đau hạnh phúc nảy mầm thành hoa.

Lúa xanh xanh mướt đồng xa
Dáng quê hoà với dáng cha hao gầy
Cánh diều con lướt trời mây
Chở câu lục bát hao gầy tình cha.
Yêu cha

Cha đi tìm vầng mây trong sâu thẳm trời xanh
Nắn cho con cánh buồm và con bướm
Kể con nghe chuyện ngày trước
Có cánh cò bay lả bay la ...

Giọng ấm, trầm như một bài ca
Con xoe mắt tròn
Lắng nghe
Lạ lẫm
Chợt
Man mác thương giọt mồ hôi lấm tấm
Nghe dạt dào khuấy động trong tim

Con lạc về miền cổ tích xa xăm
Cha nắm tay dắt con băng qua những cánh đồng, thửa ruộng
Những lâu đài, điện ngọc, cung vương vẫn còn phía trước ...
Chốc cũng xa dần, nhỏ ,cuối đường đi

Con chẳng hề sợ bất kỳ điều gì dù đi đến đâu
Bởi luôn có cha bên cạnh
Là động lực cho con thêm sức mạnh
Là ánh thái dương sáng mãi muôn đời

Con nghiêng đầu nhìn cha : cười
Soi bóng mình trong mắt cha ấm áp
Thấy chính con bơi trong biển hồ mênh mang điệu hát
Bài hát chỉ mỗi hai từ : yêu cha ........

Ơn Cha

Thời gian thấm thoát trôi qua,
Người đi kẻ ở bông hoa đổi màu,
Cuộc đời lắm lúc thương đau,
Hỏi người có biết vì sao có mình?
Nhờ ơn Đức Chúa Thánh Linh,
Tạo ra nhân thế, ban tình thương cha,
Dù cho con phải bôn ba,
Công cha là cớ, khi xa nhớ về,
Nhớ trong những lúc não nề,
Vì con cha vẫn mãi mê lo làm,
Cho con được tấm thân an,
Nuôi con khôn lớn không màng khó khăn,
Cho con manh áo cơm ăn,
Đem lời dạy dỗ ân cần khuyên lơn,
Ơn cha như núi Thái Sơn,
Như vùng biển cả không sờn vì con,
Trong đời lên núi xuống non,
Ơn cha bát ngát vẫn còn hôm nay,
Cầu xin ơn Đức Chúa Ngài,
Tuôn tràn ân điển mãi hoài cho cha!
Công cha như bản tình ca,
Muôn đời diệu thỏa ngân nga thân tình!

-------------------------------------------------------------------------------------

Cầu Nguyện Cho Cha

Tuổi hạc thâm niên, tóc điểm sương
Cha già sức yếu, bệnh đau thường
Con thơ xót dạ thành tâm nguyện
Trẻ dại đau lòng, thắp nén hương
Bồ Tát linh thiêng xin cứu độ
Phật Trời mầu nhiệm, rủ lòng thương
Cho cha mạnh khoẻ bình an mãi
Con trẻ không sầu, cảnh đoạn trường
-------------------------------------------------------------------------------
THƠ CHO CHA... 
Chầm chậm chứ thời gian vô tâm quá?!
Để tóc Cha thêm bạc trắng nữa rồi
Mỗi nếp nhăn là mỗi chặng đường đời
Cha lam lũ để cho con đỡ khổ
Nổi nhớ cồn cào muôn ngàn nổi nhớ
Nổi nhớ trong tim con nhớ về Cha
Ngày đầu tiên đến lớp quãng đường xa
Cha cõng con sợ con đi chân mỏi
Và như thế dòng thời gian trôi vội
Giờ chân con cứng cáp bước đường dài
Chỉ lo Cha chân yếu tay run
Mà phải chống phải chèo vì cuộc sống
Sáu chục ngày mưa ba trăm ngày nắng
Cha chỉ quen với cái cuốc con trâu
Chiếc áo xanh dãi nắng chuyển thành nâu
Chiếc quần cũ in hằn bao mảnh vá
Cha thương con chẳng ngại mưa quản gió
Chỉ mong con mau chóng được nên người
Như thế thôi là Cha mãn nguyện rồi
Cha chẳng ngại khổ- chỉ sợ con hư hỏng
Cha là thuyền cuộc đời là biển rộng
Đưa con đi đến những bến bờ xa
Đến những nơi cuộc sống thắm màu hoa
Chưa đến đích là Cha còn gắng sức
Lần lựa mãi còn tìm trong kí ức
Hình ảnh nào Cha sừng sững một góc trời
Trong tim con vĩ đại nhất trên đời
Là Cha đó không ngoài ai duy nhất
Con là mầm non còn Cha là đất
Con lớn khôn nhờ mạch huyết của Cha
Cha mang bao vị ngọt của phù sa
Để vun đắp cho con thêm cứng cáp
Dìu dắt con trong gió mưa bão táp
Ban cho con nghị lực hơn người
Dạy cho con kinh nghiệm để vào đời
Với tất cả những gì Cha được biết
Chỉ vì con đời Cha không thấy tiếc
Chỉ vì con Ba chẳng ngại hi sinh
Bao công lao dưỡng dục bậc sinh thành
Làm sao trả ơn Cha cao hơn núi
Đêm nay con cúi đầu quỳ gối
Bên chân Cha như những lúc con thơ
Cha xoa đầu con ánh mắt thẫn thờ
con bật khóc...lòng con đau quặn thắt
Cha muốn khóc nhưng còn gì để khóc
Nước mắt Cha đã khô cạn từ lâu
Chẳng còn chi trong đôi mắt trũng sâu
Chỉ còn chăng trái tim trong Ba luôn nóng hổi
Trái tim ấy luôn ấm tình phụ tử
Bao niềm thương không nói được nên lời
Con khóc đêm nay con khóc một đời
Xin đánh đổi một ngày Cha đỡ khổ
Đường Cha đi chông gai để đường con phẳng lặng
mà sao con ...cứ vấp mãi trong tim...

Không đếm hết những bài thơ tựa đề trân trọng Mẹ
Cha ơi cha, thơ ngại nhắc cha mà !
Thơ dễ dãi đóng vai ngườì thảo hiếu
Phải né cái nhìn thấu hiểu của cha


Cha chẳng là ngườì rứt ruột sinh ta
Nhưng chính bởi Mẹ đau mà cha đau hơn Mẹ
Mẹ không khóc sao mắt cha ứa lệ ?
Ôi bao lâu cha mới khóc một lần

Đừng tiếc thơ mình viết cho những tình nhân
Cho bạn bè, ngươì thân mọi thứ
Chính cha ta cũng từng yêu đấy chứ
Người mong ta hào phóng được hơn nhiều

Đã sáu mươi rồi , tóc nhuộm muối tiêu
Bao cay mặn dãi dầu đâu dễ nói
Ly rượu thuốc nóng bừng cha chống chọi
Với tuổi già lạnh lẽo rút trong xương*

Ai đã từng đi qua những sướng khổ vui , buồn
Những sum họp, biệt ly, những nụ cười nước mắt ,
Ta ngã mũ cúi chào chân thật
Bởi suốt đời ta gặp một cha ta
Và bỗng yêu cây chuối lão sau nhà,
Đeo buồng trái nặng nề quằn đứng vậy
Dáng phờ phạc xác xơ tàu lá gãy
Xui một lần ta khóc đấy cha ta .

Đàn ông tay mềm dễ làm khổ người ta...
Con chưa đủ trưởng thành đễ ngẫm sai hay đúng
Nhưng con biết có đôi bàn tay hình như quá cứng
Bởi nhặt hết nhọc nhằn cho mềm mại bước con đi.

Con viết cho cha không vì trả nghĩa
con biết cha chẳng cần!
Con viết cho cha từ thôi thúc lòng mình
từ kính yêu và nể trọng.
Sao cha nhìn con yên lặng
làm con xơ cứng mọi ngôn từ.

------------------------------------------------------------------------------
Tình Cha, còn đó đẹp thay !!!

Cha là núi cả trên cao
Cho con sỏi đá đi vào trần gian
Cha là nghiêm khắc vô vàn
Cho con chân cứng đá mềm trường chinh
Cha là cây cột đầu đình
Cho con đứng vững một mình vững chân
Cha là một núi canh tân
Cho con chấn chỉnh chẳng ngần ngại chi
Cha là một núi tuyệt kỳ
Cho con ngang dọc chẳng vì lựa ai
Cha là cửa đóng then cài
Cho con trung liệt lối dài dặm băng
Cha là thừa tiếp nặng oằn
Cho con gánh vác mà giăng cơ đồ
Cha là cội gốc tàn khô
Cho con vượt sóng hải hồ bốn phương
Cha là lẫm liệt đường đường
Cho con đuổi bóng những phường vong nô
Cha là nét sử điểm tô
Cho con tường tận bốn bờ non sông
Dù cho cạn nuớc biển đông
Trường Sơn nhả khói đừng hòng đổi thay
Dù cho phương Bắc phương Tây
Hay phương nào nữa nước nầy chẳng lay
Đã như muối mặn gừng cay
Tình non nghĩa nước thêm dày keo son
“Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn”
Việt Nam sông núi vẫn còn trơ trơ
Tình cha con mãi tôn thờ
Ngàn năm còn mãi cơ đồ núi sông
Tình cha con mãi ghi lòng
Ngàn năm còn mãi non sông nước này
Tình cha còn đó đẹp thay !!!

Nguon: cuoc song muon mau
CÒN HOÀI MỘT DẤU HỎI

Tuổi thơ con có một thời hạnh phúc
Gọi “Mẹ ơi!” khi đói khát, chán chường
Lòng vui lên thấy mẹ cười trước mặt
Được vỗ về, được âu yếm yêu thương

Nhà mình nghèo, mẹ sợ thân con lạnh
Nên thức hoài, canh giấc ngủ thâu đêm
Con trở giấc, mẹ vội vàng lính quýnh
Ấp ủ con mặc gió bấc ngoài hiên

Lớn lên rồi lại rời xa tay mẹ
Mẹ vẫn cười nghiêng theo bóng đời con
Khi vấp ngã, gọi “Mẹ ơi!” rất khẽ
Đỡ con lên, Mẹ hỏi “Có đau không” ?

Từ ngàn xưa nước mắt luôn rơi xuống
Hạt mưa sa đâu chảy ngược lên nguồn?
Trên đường đời mẹ bao lần vấp ngã
Có bao giờ con hỏi “Mẹ đau không ạ"

Mẹ

Biết chiều nay con về thứ bảy
Gánh rau xanh mẹ hái nhiều hơn
Chợ huyện cách xa, ngày đông tê tái
Bước chân gầy vẫn bám chặt đường trơn

Nghĩ tới con mẹ rải bước dài hơn
Lòng ấm lại giữa chiều giá buốt
Gánh rau nặng thấm tình người, nhẹ bớt
Giọt mồ hôi nhỏ suốt quãng đường dài

Giọt mồ hôi hoà lẫn giọt mưa rơi
Trong lạnh lẽo ấm nồng tình mẹ
Những cọng rau trên dáng đời ngả xế
Gửi màu xanh theo nhịp chân gầy

Mai con về dù lạnh gió heo may
Nhưng đã có giọt mồ hôi mặn ấy
Nhưng đã có nhưng ngày đông tê tái
In dáng người trĩu nặng gánh rau xanh

NHỚ MẸ HIỀN

Buồn lắm mẹ ơi, đêm trường viễn xứ
Con nhớ nhung hoài tiếng mẹ hiền ru
Thương mẹ lắm, giờ đây xa cách mãi
Chuyện tao phùng biền biệt cõi thiên thu!
Buổi ra đi nhìn mẹ già yếu lắm
Lệ lưng tròng rưng rức nhói buồng tim
Đường thiên lý quê người xa thăm thẳm
Con lạc loài biền biệt tựa bóng chim.
Con biết mẹ khóc chiều thu lá đổ
Mẹ mong chờ khi phượng đỏ đầy sân
Gió bấc về thương con buồn xứ lạnh
Cảnh xuân tàn mẹ vò võ bâng khuâng!
Con lưu lạc nửa đời xa cách mẹ
Như trùng dương thuyền mất dấu hải đăng
Ôi mờ mịt giữa đêm trường cô lẻ
Càng hãi hùng chợt thấy ánh sao băng.


Con nợ mẹ cha những ngày vui bất tận
Rong ruổi suốt cuộc đời không định hướng tương lai
Con nợ những chiếc hôn còn nóng hổi vành môi
Trong cơn điên loạn giữa bạc tiền mến mộ

Con nợ căn nhà sập xệ bàn tay mẹ mòn tháng năm
Để con lớn khôn mắt xanh hồn lữ thứ
Con nợ những trưa hè oi bức cha gồng gánh gia đình
Con đứng đó dửng dưng để thấy từng nhát đau xuyên qua ngực


Con nợ lòng dũng cảm đâu đó cần một thâm tình
Con nợ những giản đơn đời thường để che đi lòng kiêu hãnh
Con nợ đời sắp hai mươi vẫn chưa góp nhặt
Huênh hoang giữa mọi người để cô đơn đầy ắp cõi lòng

Con nợ sự tri âm ai đó yêu qua lời thơ tiếng nhạc
Con nợ đêm dài vồn vã những ấu trĩ dại khờ
Con nợ mẹ cha không bao giờ trả hết
Những nỗi nhọc nhằn con chỉ biết cắn vào môi

Bài học đầu đời thật vất vả mẹ cha ơi!
Xin cho con im lặng để mắt con cay
Xin cho con lạnh lùng để con không bật khóc
Xin cho con góp nhặt để còn chút lương tâm
Xin cho con chuộc lỗi dù biết đã muộn màng



Thương cha gánh nặng cuộc đời
Để con khôn lớn rạng ngời tương lai
Thương cha ngững ngón tay chai
Áo cha sứt chỉ sờn vai bạc màu
Thương cha chịu khổ chịu đau
Chỉ mong con nhỏ mau mau thành người
Đôi khi cha có gượng cười
Mà trong đôi mắt của người sầu dâng
Thương cha đôi mắt thâm quầng
Yêu cha vất vả 1 vầng trán nhăn
Thương cha thức suốt năm canh
Những khi con ốm dỗ dành cho con
Đời con như chiếc lá non
Cha như bóng cả để con nép vào
Đời cha là những ánh sao
Để con vững bước đêm nao lạc đường
Yêu cha gửi trọn niềm thương
Cho con vững bước trên đường công danh
Đến nay con đã trưởng thành
Công ơn chưa báo chữ danh chưa tròn
Lòng cha thì mãi sắt son
Dù sao cha vẫn thương con nhất đời
Làm sao quên được cha ơi
Tình cha con nguyện suốt đời khắc ghi



Con sẽ không đợi một ngày kia
Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
Mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
Ai níu nổi thời gian?
Ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn. 
Con sẽ không đợi một ngày kia
Có người cài cho con lên áo một bông hồng
Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
Mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
Hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ? 
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
Đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
Mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ 
Ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
Giọt nước mắt già nua không ứa nổi
Ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
Mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
Mấy kẻ đi qua
Mấy người dừng lại? 
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
Trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
Ta vẫn vô tình
Ta vẫn thản nhiên?
Hôm nay...
Anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
Ngả nón đứng chào xe tang qua phố
Ai mất mẹ?
Sao lòng anh hoảng sợ
Tiếng khóc kia bao lâu nữa
Của mình? 
Bài thơ này xin thắp một bình minh
Trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
Bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
Sẽ tới !


Yêu cha 

Cha đi tìm vầng mây trong sâu thẳm trời xanh 
Nắn cho con cánh buồm và con bướm 
Kể con nghe chuyện ngày trước 
Có cánh cò bay lả bay la ... 

Giọng ấm, trầm như một bài ca 
Con xoe mắt tròn 
Lắng nghe 
Lạ lẫm 
Chợt 
Man mác thương giọt mồ hôi lấm tấm 
Nghe dạt dào khuấy động trong tim 

Con lạc về miền cổ tích xa xăm 
Cha nắm tay dắt con băng qua những cánh đồng, thửa ruộng 
Những lâu đài, điện ngọc, cung vương vẫn còn phía trước ... 
Chốc cũng xa dần, nhỏ ,cuối đường đi 

Con chẳng hề sợ bất kỳ điều gì dù đi đến đâu 
Bởi luôn có cha bên cạnh 
Là động lực cho con thêm sức mạnh 
Là ánh thái dương sáng mãi muôn đời 

Con nghiêng đầu nhìn cha : cười 
Soi bóng mình trong mắt cha ấm áp 
Thấy chính con bơi trong biển hồ mênh mang điệu hát 
Bài hát chỉ mỗi hai từ : yêu cha ........


 THƯ GỬI MẸ

Mẹ của con giờ đây còn mạnh khoẻ?
Mẹ kính yêu, cho con gửi lời chào
Xin hãy để trên ngôi nhà của mẹ
Toả ánh chiều trong nỗi nhớ nôn nao.

Con nghe rằng mẹ giấu điều lo lắng
Mẹ hay buồn, hay lo nghĩ về con
Mẹ hay bước ra ngoài con đường vắng
Trong chiếc áo len lạc mốt, cũ sờn.

Rằng mỗi khi qua làn khói lam chiều
Mẹ nhìn thấy chỉ một điều khủng khiếp
Có vẻ như trong một vụ đánh nhau
Có ai đấy đâm con bằng dao thép.

Chẳng sao đâu! Xin mẹ hãy yên lòng
Đấy tất cả chỉ là cơn mộng mị
Con đâu có còn đến nỗi lông bông
Để chết đi khi chẳng nhìn thấy mẹ.

Con bây giờ vẫn như thế, dễ thương
Chỉ ao ước một điều rất đơn giản
Sao cho thật mau thoát khỏi nỗi buồn
Để trở về ngôi nhà ta thấp vắng.

Con sẽ về khi hoa nở trên cành
Mang hơi thở mùa xuân quanh vườn tược
Chỉ có điều mẹ trong ánh bình minh
Đừng thức con như tám năm về trước.

Đừng thức dậy những giấc mơ đã tắt
Đừng khơi lên mộng ước đã không thành
Con là kẻ sớm chịu nhiều mất mát
Nếm trải nhiều mệt nhọc giữa ngày xanh.

Và đừng dạy con cầu nguyện. Không cần!
Thời ấu thơ chẳng quay về lần nữa.
Chỉ mẹ là niềm vui, niềm an ủi của con
Chỉ mẹ ?" đối với con là ánh hồng khôn tả.

Mẹ hãy quên đi những điều phiền muộn
Mẹ đừng buồn, đừng lo lắng về con
Đừng hay bước ra ngoài con đường vắng
Trong chiếc áo len lạc mốt, cũ sờn.
(Sergei Esenin)


MẸ CỦA CON

Nếu con bị chết treo trên vách núi
Mẹ của con, ôi mẹ của con!
Con biết rằng tình ai theo con mãi
Mẹ của con, ôi mẹ của con!

Nếu con bị đắm chìm trong biển cả
Mẹ của con, ôi mẹ của con!
Con biết rằng ai sẽ tuôn dòng lệ
Mẹ của con, ôi mẹ của con!

Nếu con bị đày đọa cả thể xác, tâm hồn
Con biết ai cầu cho con bình an vô sự
Mẹ của con, ôi mẹ của con!
(Rudyard Kipling)



TÌNH MẸ

Vĩ đại thay! Sau từng cánh cửa
Dù đi xa hay ở rất gần
Ta vẫn nghe tiếng con gọi mẹ
Mẹ dù xa nhưng ngóng về con.

Vĩ đại thay! Muôn đời tình Mẹ
Trong tim ta trân trọng giữ gìn
Ta yêu chị, yêu cha, yêu vợ
Nhưng khổ đau ta nhớ Mẹ hiền!
(Nicolai Nekrasov)

MẸ GIÀ

Bình minh đang gọi ra bình minh khác
Trên cánh đồng lúa mạch bốc khói sương?
Tôi nhớ về người tôi thương mến nhất
Nhớ mẹ hiền già lão, yêu thương.

Như ngày trước mẹ đi ra đồi nhỏ
Nắm chặt trong tay cây gậy của mình
Mẹ nhìn vào đôi dày trăng đã cũ
Đang bơi trên dòng sông ngủ mơ màng.

Và cay đắng trong lòng, con biết mẹ
Với một nỗi lo và một nỗi buồn
Rằng giờ đây thằng con trai của mẹ
Đã không còn nhớ gì đến quê hương.
Rồi sau đó mẹ đi ra nghĩa địa
Mẹ nhìn vào hòn đá xám chằm chằm
Mẹ trút ra hơi thở dài nhè nhẹ
Mẹ tiếc thương những anh, chị em con.

Mặc chúng con trưởng thành trong cay đắng
Còn các em đã lớn tựa mùa xuân
Dù sao mẹ đôi mắt hiền, sống động
Đừng để cho dâng ngập nỗi đau buồn.

Quá đủ rồi! Khổ đau đã lắm!
Giờ đến lúc mẹ thấy một điều rằng
Cả cây táo cũng vô cùng đau đớn
Khi phải trút đi những chiếc lá vàng.

Bởi một điều niềm vui là hiếm lắm
Như tiếng ngân vang buổi sớm mùa xuân
Đối với con nếu trên cành rữa xuống
Thì cháy thành tro trong gió còn hơn.
(Sergei Esenin)

CƠN BÃO TUYẾT

Cơn bão tuyết châm chích và vùi dập
Ánh trăng thanh lạnh lẽo chiếu trên trời
Giờ tôi lại thấy rìa làng quen thuộc
Và ngọn lửa hồng bên cửa sổ nhà tôi.

Ta đều khách lãng du, đâu cần nhiều lắm
Những gì đời cho tôi, tôi hát về người.
Giờ ngồi quanh bữa cơm chiều đầm ấm
Giờ tôi lại nhìn thấy mẹ già tôi.

Mẹ nhìn đâu mà nước mắt dầm dề
Rồi lặng im như không hề đau đớn
Con không thể nào quay được mặt đi
Để cốc chè trên bàn tay rơi xuống.

Ơi mẹ của con dịu dàng, thắm thiết
Xin mẹ quên đi những ý nghĩ buồn
Mẹ hãy nghe sau tiếng đàn của tuyết
Con kể mẹ nghe về cuộc đời con.

Con đã thấy nhiều, đã đi nhiều chốn
Đã yêu nhiều và đau khổ cũng nhiều
Rồi từ đó uống rượu và gây chuyện
Tốt nhất mẹ đừng thấy đứa con yêu.

Và bây giờ con nằm đây sưởi ấm
Áo treo lên và giày cởi vất ra
Con lại vui và lại đang hy vọng
Vào vận may như thuở ấu thơ.

Ngoài cửa sổ bão tuyết đang nức nở
Trong tiếng ồn ào hoang dã đau thương
Tôi cứ ngỡ những cây gia trút lá
Những cây gia trắng xoá ở trong vườn.
(Sergei Esenin)
Thư gởi cho Con
Nếu một mai thấy cha già mẹ yếu
Hãy thương yêu và thấu hiểu song thân.
Những lúc ăn mẹ thường hay vung vãi
Hay tự cha không mặc được áo quần.

Hãy nhẫn nại nhớ lại thời thơ ấu
Mẹ đã chăm lo tã, áo, bế,bồng.
Bón cho con từng miếng ăn, hớp sữa
Cho con nằm trong nệm ấm chăn bông.

Cũng có lúc con thường hay trách móc
Chuyện nhỏ thôi mà mẹ nói trăm lần.
Xưa kia bên nôi giờ con sắp ngủ,
Chuyện thần tiên mẹ kể mãi không ngưng..

Có lúc cha già không muốn tắm
Đừng giận cha và la mắng nặng lời.
Ngày con nhỏ,con vẫn thường sợ nước
Từng van xin “đừng bắt tắm, mẹ ơi !”

Những lúc cha không quen xài máy móc
Chỉ cho cha những hướng dẫn ban đầu.
Cha đã dạy cho con trăm nghìn thứ
Có khi nào cha trách móc con dâu?

Một ngày nọ khi mẹ cha lú lẫn
Khiến cho con mất hứng thú chuyện trò
Nếu không phải là niềm vui đối thoại
Xin đến gần và hãy lắng nghe cha.

Có những lúc mẹ không buồn cầm đũa
Đừng ép thêm già có lúc biếng ăn
Con cần biết lúc nào cha thấy đói
Lúc nào cha thấy mệt muốn đi nằm

Khi già yếu phải nương nhờ gậy chống
Xin nhờ con đỡ cha lấy một tay.
Hãy nhớ lại ngày con đi chập chững
Mẹ dìu con đi những bước đầu ngày.

Một ngày kia cha mẹ già chán sống
Thì con ơi đừng giận dữ làm gì !
Rồi mai này đến phiên,con sẽ hiểu
Ở tuổi này sống nữa để làm chi?

Dù mẹ cha cũng có khi lầm lỗi
Nhưng suốt đời đã làm tốt cho con
Muốn cho con được nên người xứng đáng
Thì giờ đây con cũng chẳng nên buồn.

Con tức giận có khi còn xấu hổ
Vì mẹ cha giờ ăn đậu ở nhờ
Xin hãy hiểu và mong con nhớ lại
Những ngày xưa khi con tuổi ấu thơ.

Hãy gíup mẹ những bước dài mệt mỏi
Để người vui đi hết chặng đường đời.
Với tình yêu và cuộc đời phẩm giá
Vẫn yêu con như biển rộng song dài.

Luôn có con,trong cuộc đời
Yêu con,Cha-Mẹ có mấy lời cho con.
 **********
Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười đã được sự đồng cảm của nhạc sĩ Võ Tá Hân. Bàn tay cầm đàn này, đã thả ra những nốt nhạc cho một số tiếng hát Bảo Yến, Hà Lan Phương, Thanh Thúy, Gia Huy, Thế Sơn… đưa thơ của Trần Trung Đạo đến giới thưởng ngoạn. Bài thơ có nội dung:
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Ðốt lửa cho đời tan khói sương
Tiếng mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao vói
Biết đến bao giờ trông thấy nhau
Ðừng khóc mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Ðau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Ðổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.







Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

CHẠM NHỮNG YÊU THƯƠNG


   Hôm nay không đến lớp, nên thức dậy trể lắm. Đồng nghiệp nhắn tin café sáng. Điện thoại reo…Tin nhắn kêu tuptup hoài… Học trò đã đứng chờ ngoài cánh cửa…Một sáng uể oải, mệt nhoài. Người lớn gọi nên đắng lòng phải chui ra khỏi chiếu chăn.

    Trời lạnh! Mưa! Hanh hao một nỗi buồn viên mãn. Thích ngồi một mình nghe  liên khúc “Mưa có rơi và nắng có phai…”và đọc những tin nhắn chúc mừng 20/11 của bạn bè, của các con, của học trò cũ. Lời chúc toàn là những mỹ từ ngọt lịm đọc hoài không biết mỏi. Hơi ấm lại về. Thích được nghe mùi nắng thu trưa  như bỏng rát da người dạo ấy…


Lâu rồi đã  nhạt nhòa đi cái nắng trưa gay gắt và một phút dừng chân vội vàng nào đó của mưa và nắng, cho kỉ niệm nhỏ nhoi phong kín vỡ òa, cho níu lại những mong manh chợt ùa về nghe là lạ, quen quen.

Hiện tại những cặp mắt trẻ con ngô nghê nhìn mọi thứ đều như cõi thiên đường. Giá bán bao nhiêu để ta mua tặng cho những cặp mắt chứa đầy toan tính. Chợt chạm phải tay nỗi nhớ không tên, chỉ là man mát dìu dịu để muốn tìm về khi tâm hồn mệt mỏi, ngủ trong thương nhớ ấu thơ, vùi mình giữa những mơn man, hạnh phúc một thời.


Cô đơn vẫn là người bạn đồng hành cho những ai không thể xa lìa quá
khứ? Lại hiện về trong tôi câu nói của một vĩ nhân “Nếu không cô đơn thì con người xê dịch ra khỏi quĩ đạo bình yên để làm gì?”
                                               HBT *20/11/2014