Gió sớm đầu hè lạnh lắm anh ơi!
Hoang vắng tàn rơi giấc mộng tơi bời
Ta hờ hững trong lặng thầm băng giá
Đại lộ mình em đường cô đơn quá
Người chập chờn trong giấc mộng thênh thang
*
Cảm ơn những sớm chiều nông nổi
Cho ta tìm về cái tuổi đôi mươi
Anh lạnh lùng yêu, em cháy bỏng trưa chiều
Sao không bên nhau không là một nửa?
Giờ mình em với dòng thơ đốt lửa
Bởi không có "ngày tận thế" nơi anh
Em vẫn mơ về những giây phút mong manh
Cùng anh làm cầu vồng nơi chân trời xa lắc
Hạnh phúc ấm êm dưới
lâu đài không có thật
Dẫu hững hờ em vẫn biết nâng niu
Dù muộn màng xin hãy hiểu tình yêu
Chuyện muôn thuở có chiều đi riêng nó
*
Tim ai đã qua một thời bão gió
Sẽ hiểu bến bờ những cay đắng xót xa
Xin lỗi tình yêu muôn tuổi không già
Gom góp nhặt đặt tên từng nỗi nhớ
Hạnh phúc buồn vui dỗi hờn gặp gỡ
Ta lại về với nỗi
nhớ không tên...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét