Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

HẠT NẮNG CHIỀU - Thơ Nguyễn Sĩ Lương


Tháng bảy rồi em
Thế là ta  xa  nhau thêm mùa hạ nữa
Ngoài kia bộn bề
 người người, phố phố …
Anh với em
 sao chật chội một chuyến đò?
 Hạ nồng nàn trải nắng, đồng khô  
Thu khép lại
 ánh mắt  buồn  ngơ ngác
Một ngày ngắn hơn chớp mắt
Một giờ dài hơn cả trăm năm  .
 Thì  cũng buồn  mà chi!
 chẳng thể?
 Níu hoàng hôn ở lại với trăng rằm?
 vui  nghe em,
Vẩn vơ chi về một thời xa vắng
  Để lại  phía  sau  
 Khoảng trời, câm lặng
  thương hạt nắng chiều
Côi cút giữa đồng hoang.

               Tháng 7 - 2013

1 nhận xét: