Thứ Năm, 16 tháng 7, 2015

Ký ức về Hoa sứ trắng

(GỬI LEHUYEN)
Bài thơ này của Duyên viết gợi nhắc một thời không thể nào quên.(Tùng Phạm)

Ảnh của Nguyễn Hoa.
Ký ức về Hoa sứ trắng
Mỗi loài hoa đều có vẻ đẹp riêng, nếu nói hoa hồng có vẻ đẹp kiêu sa, là ‘nữ chúa của các loài hoa” Thì hoa Lan được ví như ‘Nữ hoàng của sắc đẹp” với dáng vẻ đài các, màu sắc rực rỡ và ngào ngạt hương thơm. Với tôi, hoa sứ trắng rất có ý nghĩa bời vì nó gắn liền với kỷ niệm của một thời đã qua. Thuở ấy khi chúng tôi còn là sinh viên của trường CĐSP Đà Nẵng.Nơi mà chúng tôi thường lui tới là chùa Ông Phật, chúng tôi thường nhặt những bông hoa Sứ trắng về ép vào trang vở.Rồi không biết tự bao giờ, Hoa Sứ trắng trở thành cảm xúc cho một bài thơ mà tác giả của nó bây giờ đã ra đi mãi mãi.
HOA SỨ TRẮNG
Hoa sứ trắng bao chiều em vẫn nhặt
Có đem về ép giữa những trang thơ
Mà chiều ni Sứ trắng lạ ngẩn ngơ
Anh ngõ lời Hoa chỉ cười ý tứ.
Hoa Sứ trắng nơi bình yên cõi Phật
Hương đơn sơ của miền đất tu hành
Dưới trời cao mây trắng quyện xây thành
Anh lạc lối bên chiều, ngây ngất…
Bây giờ lật laị trang vở ngày xưa, lục tìm trong kí ức, những kỷ niệm, những nét tinh khôi của một thời lại trở về.Các bạn thân ngày xưa đã từng biết đến bài thơ này hãy đọc và chia sẻ cảm xúc này nhé.
Chỉ còn là trang vở
Một nỗi niềm không đâu
Một bài thơ viết dở
Một nỗi lòng chôn sâu
Không còn về trường cũ
Hoa sứ buồn ủ rủ
Lạnh ướt một bàn tay
Hoa vẫn ngát hương bay
Như ngày xưa đến lớp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét