Bố chưa bao giờ kể các con nghe
Cuộc sống một thời bộn bề gian khó
Bao vất vả cơ hàn ngày xưa đó
Quần áo rách sờn khi gió mùa đông
Gió bấc lạnh căm bố vẫn ra đồng
Phải lội xuống khi nước sông giá buốt
Đi bộ tới trường đường xa cứ bước
Lá cây che đầu đi ngược trời mưa
Bố mẹ vẫn thường làm việc sớm trưa
Lo cho các con cày bừa không quản
Với bố mẹ các con là tài sản
Không đổi thay dù sông cạn đá mòn
Bố mẹ hy sinh tất cả vì con
Các con ơi hãy làm tròn bổn phận
Học hành chăm ngoan đừng làm mẹ giận
Để mẹ buồn sẽ ân hận mai sau
Hạnh phúc ư không nhất thiết phải giàu
Cần một tổ ấm thương nhau đủ sống
Cứ ung dung giữa trời cao đất rộng
Cùng đồng lòng ta xây mộng tương lai
Hãy nhớ một điều nhé các con trai
Hạnh phúc của ta không ai cho cả
Tự tay làm nên sẽ là vô giá
Và nhớ rằng sỏi đá cũng cần nhau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét