Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014

NGƯỜI XA LẠ - NTA

“Người xa lạ” vốn là của  Albert Camus nổi tiếng.
Còn người xa lạ này thì xoàng thôi, sử dụng những chiêu thức xoàng xĩnh, ai cũng gặp được, nhưng chẳng ai chịu nhận người quen, hóa thành người xa lạ.
Có hai người yêu nhau, hoặc quá yêu, hoặc chẳng còn yêu, mà cha mẹ lại cấm đoán, họ rủ nhau đi tự tử.
Địa điểm chung kết đời khốn nỗi lại là nơi quá đỗi thơ mộng: Một chiếc cầu với những nhịp cong cong vắt ngang đôi bờ hoang dại.
Họ dắt nhau từ một bờ hoang dại đến đúng giữa cầu.
Họ hôn nhau lần cuối, lần này đúng là lần cuối thật, nụ hôn lành lạnh mùi thần chết.
Họ định ôm nhau và cứ thế lao xuống dòng sâu, quyết định này thì quá ư dại dột. Và thiếu kinh nghiệm.
Ôm nhau thì không nhảy xuống cầu được. Ôm nhau thì bận bịu lắm, làm sao mà chết được.
Mà phải chết. Họ chia tay. Mỗi người về một bờ sông. Mỗi người sẽ làm việc của mình.
Họ để lại giữa cầu một đôi giày và một đôi dép. Hàng xịn, vừa mua từ siêu thị, nơi đôi tình nhân đưa nhau đi ăn bữa trần gian cuối cùng. Có mặc cả hẳn hoi. Họ để làm tin. Người nào nhìn thấy sẽ biết họ từ giã cõi đời từ dòng sông này.
Về thế giới của mình, chàng trai nghĩ: Dại ngộ, thiếu gì con gái, tội gì mà chết.
Và cũng là suy nghĩ của bờ bên kia.
Chàng quẳng xuống sông một táng đá lớn làm vật thế thân. Bùm.
Bùm, có tiếng từ bờ bên kia đáp lại.
Chàng nghĩ: Quay trở lại lấy đôi giày.
Và đó cũng là suy nghĩ của bờ bên kia.
Họ gặp nhau giữa cầu!
Câu chuyện đến đó là hết.

Câu chuyện đến đó là hết.
Và hết như vậy thì chẳng có hậu bao giờ. Mời mọi người viết thêm lời kết.
Ví dụ như:
Họ chào người kia: Chào người xa lạ, cô từ thế giới nào đi đến?
Tôi từ sông hồ, tên tôi là Thủy Khấu.
Chào người xa lạ, anh từ thế giới nào đi đến?
Tôi từ núi rừng, tên tôi là Lâm Tặc.
Một con bói cá đậu trên thành cầu vọng lời góp chuyện:  
Các vị đến từ thế giới loài người, tên là Dối Trá!
 Vậy đó các bạn ạ, trong thế giới của chúng ta, xấu nhất không  phải là thủy khấu, không phải là lâm tặc, mà  là những con người dối trá.
Người dối trá làm đau những người sống quanh mình.
Đến cơ quan, họ làm cho cơ quan thành bè phái.
Về hàng xóm, họ biết cách làm cho hàng xóm thành ganh đua.
Vào nơi hội họp, họ làm cho nơi hội họp thành trường cãi lẫy.
Họ làm người, bất chính. Làm quan, bất liêm. Làm dân, tà vạy.
Dĩ nhiên, họ chẳng đồng chí với ai. Giữa họ với họ cũng chẳng là đồng chí.
Và khi hai người dối trá yêu nhau, tình yêu biến thành một trò cười.
Để cho thế giới này lạc quan hơn thì cần dọn dẹp cho sạch sẽ mầm dối trá.
Mà dối trá mọc lên từ đâu, làm thế nào để dọn dẹp sạch mầm dối trá?
Luận đề lại là của một diễn đàn và là một hệ thống mở.
Mời các bạn góp cho một kinh nghiệm, một lời bình, một châm ngôn, để khu vườn này bớt đi những chà chôm gai góc là ta đã chung tay dọn cỏ vườn trần.
Riêng người kể chuyện vẫn đau đáu về câu chuyện mình đang kể.
Nếu được phép phán quyết thì tôi sẽ tổ chức để đôi tình nhân ấy chết đi, chết thật.
Trong trường hợp này ta cần một bi tình hơn là một chuyện tiếu lâm.
                                                   Nguyễn Tấn Ái


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét