Cùng anh tìm chỗ ngồi mấy chục năm về trước
Ngôi trường nhỏ mái tranh thưa mưa dột
Mặt bàn nghiêng hộc mực lặm lâu rồi
Cây phượng già gắng giữ vẻ xanh tươi
Hoa nở muộn đợi em về thăm lại.
Về cùng anh tìm ngày xưa thơ dại
Chuyện chúng mình câu cút dọc triền sông
Con cút kia thích má em hồng
Mê sợi tóc hương dầu dừa em gội
Cút ngoan ngoãn lườn ra không phải đợi
Em cười xòa nước mắt nhòe mi.
Anh nào bằng con cút nhỏ tí ti
Chẳng biết thích, chẳng mê gì em cả
Cho đến một hôm anh thấy mình là lạ
Sau cái lần hai đứa giả hợp hôn
Từng chiều qua anh thổn thức vui buồn
Anh lo sợ mất em ngày em lớn.
Ngôi trường nhỏ mái tranh thưa mưa dột
Mặt bàn nghiêng hộc mực lặm lâu rồi
Cây phượng già gắng giữ vẻ xanh tươi
Hoa nở muộn đợi em về thăm lại.
Về cùng anh tìm ngày xưa thơ dại
Chuyện chúng mình câu cút dọc triền sông
Con cút kia thích má em hồng
Mê sợi tóc hương dầu dừa em gội
Cút ngoan ngoãn lườn ra không phải đợi
Em cười xòa nước mắt nhòe mi.
Anh nào bằng con cút nhỏ tí ti
Chẳng biết thích, chẳng mê gì em cả
Cho đến một hôm anh thấy mình là lạ
Sau cái lần hai đứa giả hợp hôn
Từng chiều qua anh thổn thức vui buồn
Anh lo sợ mất em ngày em lớn.
Tiếc ngày xưa AĐam ăn trái cấm
Nàng EVa luống chịu ngậm ngùi
Anh và em là “nhân nợ” ấy thôi
Đành phải trả món “nợ trần” vay trả
Cũng từ đó hai đứa thành xa lạ
Mỗi phương trời ai nấy một đời riêng.
Đến hôm nay ký ức gọi tên miền
Chốn cũ vườn Bùi, ngày xanh một thưở
Trân trọng mời em về thăm trường cũ
Cho anh làm chú rể hợp hôn xưa
Để được thơm mái tóc dầu dừa
Để được ngắm má em hồng hơn mỹ nữ.
Xin em hãy nhanh về thăm trường cũ!
Nàng EVa luống chịu ngậm ngùi
Anh và em là “nhân nợ” ấy thôi
Đành phải trả món “nợ trần” vay trả
Cũng từ đó hai đứa thành xa lạ
Mỗi phương trời ai nấy một đời riêng.
Đến hôm nay ký ức gọi tên miền
Chốn cũ vườn Bùi, ngày xanh một thưở
Trân trọng mời em về thăm trường cũ
Cho anh làm chú rể hợp hôn xưa
Để được thơm mái tóc dầu dừa
Để được ngắm má em hồng hơn mỹ nữ.
Xin em hãy nhanh về thăm trường cũ!
An Sơn Nguyễn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét