Thứ Hai, 8 tháng 4, 2013

Vẫn là anh thôi



Vẫn là anh đó thôi
Dưới chiều tà hắt bóng tìm chi
Em ngàn ngày xưa, quá xưa
Trầm tích thời gian bổng hiện về sáng loáng
Như phù du đu mình theo ánh sáng
Như cầu vồng cháy hết mình sau những cơn mưa



Là anh, là anh đó thôi.
Ngày có cạn không ngày
Có hết mình khi đêm ủ bóng
Có đóng kín cửa vào lối mộng
Khi một người gõ hoài cánh cửa hôm qua?
Vẫn là anh đó thôi
Muốn cháy hết mình như cầu vồng sau mưa
Khi em đột nhiên lòa sáng
Khi đôi mắt đong đầy dĩ vãng
Chợt vỡ ra những giọt trong veo.
Vẫn là anh đó thôi
Lẽ nào chối từ mình khi em từng bước chậm
Phía ấy, cuối con đường là khúc quanh tâm cảm
Em có nhủ mình “là anh đó thôi!”?
Tháng 10 ngày mưa
N-T-A


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét