Bao nhiêu tuổi đời sao em vội trở trăn
Những vướng bận toan lo thường nhật
Đêm bình yên bạn bè vui-em khóc(!)
Nghĩ vu vơ những khúc mắc trường tư
Hơi thở bạn bè phảng phất hương mơ
Tim em đó nhịp bồi hồi xao xác
Đêm trời mưa não nùng giá rét
Lịm đau thương trong nước mắt âm thầm
Chưa vướng bụi đời em vội băn khoăn
Như đời em trắng màu tang phế
Em nguyện cầu đấng linh hồn thượng đế
Đưa em về nơi ngõ rẻ thiên thu
Vẫn bạn bè bên em thân yêu
Chưa đủ cho em trải trang điều rắm rối
Em đùa nghịch vô tư rồi hờn dỗi...
Giữa đời chung rồi cảm thấy lạc loài
Vốn cuộc đời chưa cho em hiểu ra
Cho số phận những mảnh đời nghiệt ngả
Vui lên em trong hồn nhiên tự tạ
Quên đêm nay trong băng giá gọi mưa trời
Em đã khổ đau dẫu chưa nhốm tình đời
Sao vội vã phủ lên hồn đêm trắng
Vui lên em hoa tươi cười trong nắng
Dáng em tôi giữa yên lặng mỉm môi cười
Phan Thị Chính (TB)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét