( Lời chàng Trương)
Bao năm em vẫn đợi chờ
Chồng xa con dại biết nhờ cậy ai
Tình yêu đong đếm tháng ngày
Người thành nỗi nhớ quắt quay đêm về
Tạ từ chưa hết đam mê
Người thành chiếc bóng vỗ về con thơ
Khi yêu một mất mười ngờ
Nhớ thương thuở ấy bây giờ còn thương
Đừng buồn em hỡi Vũ Nương
Ghen tuông thì cũng thói thường người ta
Tháng ngày xưa hóa phôi pha
Em chông chênh giữa phù hoa kiếp người
Đừng trách anh Vũ Nương ơi!
Tình ta bèo dạt mây trôi lỡ làng
Âm dương cách biệt đôi đàng
Vỡ tan rồi dẫu ngàn vàng khôn mua
Trăm năm anh vẫn dại khờ
Bởi vì yêu quá nghi ngờ tình em
Em trong trắng hóa nàng tiên
Còn anh cam chịu lời nguyền thế gian…
(Học sinh chuyên văn, Trường THPT Chuyên Nguyễn Bỉnh Khiêm Tam Kì)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét