Cứ mỗi độ hoàng hôn
Giọng hò ấy đưa con về với mẹ
Chiều quê nay có còn cơn mưa nhẹ
Như ngày nao con mẹ trở về
Nước mắt khô rồi sau những tái tê
Bỗng tuôn tràn trên vai con nóng bỏng
Đề chiều nay từ trong sâu thẳm
Dáng mẹ về xao động cả hoàng hôn
Con thương mỗi hoàng hôn
Có bước chân mẹ về vội vã
Khói bếp nhà ai như lời giục giã
Lo cho con lỡ bữa cơm chiều
Mẹ đã dành hết thảy tình yêu
Trong đôi chân mỗi hoàng hôn bước vội
Nên chiều nay thương câu hò quá đỗi
Biết gởi nơi nao cho vợi nỗi niềm
Con thương mỗi hoàng hôn
Ngày con đi mẹ gạt thầm nước mắt
Lặng lẽ nhìn con khi nắng chiều vụt tắt
Để giọng ai hò xao xác cả chiều nay
Ầu ơ…” Chiều chiều ra đứng ngã sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều “
Ước chi con có thật nhiều
Ngã sau ấy để mỗi chiều con trông
T.T
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét