THƠ Trần Sĩ Tuấn
Không đề 5
Xin là gỗ thôi, đừng hóa trầm nữa nhé
Thành trầm rồi có ở lại với rừng đâu
Phận gỗ thôi cũng che mưa chắn gió
Trong phong ba bão tố - Vẫn ban đầu.
THƠ
Có người thường nói thơ là vô giá
Lại có người đòi trả giá cho thơ
Vậy cái giá của thơ là gì em nhỉ
Có như giá chợ đen lên xuống vật vờ.
Làm một câu thơ hay đáy biển sâu mờ ngọc
Cái giây phút ngẫu nhiên phàm tục gặp thánh thần
Một đời thơ một đời lận đận
Mưa xối trước mặt mình lửa tắt phía sau lưng...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét