Tổ Quốc tôi
Là buổi người nông dân hát trên đồng cạn
Mênh mông bát ngát
Hình ảnh chiếc gàu sòng múc nước đêm trăng
Tổ Quốc tôi
Là buổi Ức Trai khóc ở Đông Quan
Hòa lệ viết Bình Ngô sách
Là Nguyễn Tiên Điền náu mình trong căn nhà rách
Đêm Thái Bình thiên lý tha hương
Tổ Quốc tôi
Là cột cờ Ngọ Môn trang nghiêm
Rêu phong dấu tích Nguyễn Hoàng
Trầm mặc thời gian lăng tẩm
Sá gì đời phù thịnh gian ngôn
Tổ Quốc tôi
Là mẹ già của bao cuộc đao gươm
Đứa con sinh đôi đi về hai phía
Nghe đại bác gào vang trận địa
Súng nổ bên nào lòng mẹ cũng bị thương
Tổ Quốc tôi
Là thăm thẳm rừng xanh
Cây trên rừng không tự nhận trầm hương mà vẫn trầm hương
Không tự nhận sến lim mà bền mưa nắng
Xin gửi trả lại người cái định danh nhiều khi háo thắng
Rừng tự buổi không tên đã Tổ Quốc mình
Tổ Quốc tôi
Là Tổ Quốc ở trong lòng
Tôi yêu Tổ Quốc mình ( nào ai bắt mình yêu Tổ Quốc?)
Đối mặt với linh thiêng bốn nghìn năm lòng tôi tự biết
Tôi yêu Tổ Quốc mình
Và tôi rất vô danh!
Nguyễn Tấn Ái
Nguồn: New Thời Đại
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét