Mùa đông xưa em đan áo cho anh
Từng mũi đan mong manh
Trong đêm khuya lạnh vắng
Tiếng thời gian gõ đều trong im lặng
Chiếc áo xong rồi nhưng lại giữa mùa thu
Em như Nàng Bân xưa may áo ấm cho chồng
Áo may xong không còn mùa lạnh nữa
Nàng Bân khóc, đất trời thương lệ ứa
Cho rét về đáp lại nỗi chờ mong (*)
Áo may xong không còn mùa lạnh nữa
Nàng Bân khóc, đất trời thương lệ ứa
Cho rét về đáp lại nỗi chờ mong (*)
Mùa xuân năm nay rét muốn thử lòng
Những nàng Bân từ trong Sopping siêu thị
“Em tìm hoài chẳng cái nào vừa ý
Thôi anh hì áo cũ vẫn còn sang”
Mây đầy trời em vốn kiếp đa mang
Anh lơ đễnh như giả vờ đồng ý
Thôi thì cứ mua phần em đến khi nào mệt
nghỉ
….
Cảm ơn anh đã cho em một ngày như ý
Cảm ơn đời hoan hỉ cuối trời xa
HBT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét