Đi giữa mùa xuân mà như đông còn tủi
Lập lờ nhớ ngày nắng huênh hoang cháy cạn mùa thu
Cơn gió se buồn ru khúc nhạc du dương trầm bỗng của kẻ lãng du
Dốc núi chiều lăn theo nỗi buồn vô cớ
Hoàng hôn về lạnh bờ môi rập rình nhắc nhở
Đừng nhé người đừng nhé tháng ba ơi!
Con dốc chiều nay mưa xối tơi bời
Mơ chút nắng thản nhiên giữa hiên đời ngây ngất
Níu bước chân ai giữa mưa chiều chơi vơi chật vật
Chào nhé tháng ba đừng bước vội phủ phàng
HBT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét