Thứ Tư, 27 tháng 4, 2016

CON CHẲNG BIẾT ĂN GÌ HẢ MẸ

Con chẳng biết ăn gì hả mẹ?
Nỗi kinh hoàng cá chết ngoài biển khơi 
Con mơ được nghe một tiếng ru hời
Nơi căn nhà tuổi thơ với tấm phên
nan ba đan bằng tre nứa
Có mắm cà mắm dưa tự tay mẹ làm 
cho con ăn mỗi bữa

Con chẳng biết ăn gì hả mẹ?
Thịt thì sợ ướp  hàn the
Những câu chuyện mẹ thường kể con nghe
Sợ con cứ vẽ vời quên xem thời sự
Nhưng mẹ ơi sống nơi này con 
còn hiểu thêm nhiều thứ
Thiên hạ cùng con mẹ bớt lo gì
Đường vừa đủ để bước con đi
Không khí vừa đủ để cho con hơi thở
Không như quê mình đất thênh thang sóng soài 
để ngày ngày mẹ hong phơi nỗi nhớ

Mẹ thường kể con nghe
Ngày xưa mẹ lớn lên trong nặng nợ
Củ khoai ông cho  củ sắn ngoại đào
Và cá cơm như những giấc chiêm bao

Giọt nắng xôn xao giọt mưa thầm  lặng
Con thầm mong ngồi bên để được nghe mẹ mắng
Được nhìn mẹ lăng xăng trong mỗi bữa cơm chiều
Và mẹ trong mắt con cũng thật đáng yêu!















(Mẹ con ĐK)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét