27.
Như
giọt sương đi hoang tự mây trời
như cọng cỏ xanh mịn màng mặt đất
anh đốt nến lên mừng sinh nhật
ơi sinh nhật muộn màng xa xót bao
nhiêu
nhìn sâu đáy mắt người anh nói: anh
yêu!
Trong
ký ức em có nếp nhăn mang hình vết thương
cảm xúc nhuốm màu lang bạt
đừng em, ta mong em đừng đọc tương lai
bằng tên dĩ vãng
ta mong em biết mình long lanh.
Trồng cây cỏ thơm trên nẻo lữ hành
tặng cho em đó
lúc mệt mỏi hãy ngả mình trên cỏ
anh không làm em đau đâu em!
37.
Làm
sao níu giữ được linh hồn em
đời rộng quá tình yêu như chiếc bóng
em cánh chim non khát chân trời rộng
đâu biết đường bay không có chân trời
đâu biết lòng ta đau đớn tơi bời.
Nguyễn Tấn Ái
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét