Ta lạc vào chiều giữa chốn phồn hoa
Lấm láp thương yêu nâng niu lời hẹn
Vụng dại vo tròn cuộn mình nằm trong kén
Chờ sợi tơ trời vương vải giữa chiều xa
Chờ sợi tơ trời vương vải giữa chiều xa
Gió cuốn lời bay cho đời nỗi phong ba
Giữa phố chiều nay em nhìn gà hóa phượng
Vẫn vô tư trẻ con và ngang bướng
Cho phủ dụ phố chiều cho dịu bớt ngu ngơ
Cho phủ dụ phố chiều cho dịu bớt ngu ngơ
Ta lạc vào chiều lạc giữa cơn mơ
Một thoáng buồn vui thấm vào nghe rạn vỡ
Ta lạc vào ta giật mình rơi ...
nỗi nhớ!
Gửi lại phố chiều những mảnh vỡ không tên
nỗi nhớ!
Gửi lại phố chiều những mảnh vỡ không tên
Thương Thương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét