Lưng chừng
Chiếc lá lưng chừng rơi
Nắng chiều lưng chừng tắt
Lưng chừng như tình em
Lưng chừng rơi...và tắt.
Học
Học giọt sương tan dưới nắng mai buồn
Học theo người để tập biết nói suông
Học trái đất mà vô tình hờ hững
Thừa
Thừa thương nhớ thừa dại khờ người ơi!
Đêm thừa khoảng trống chơi vơi
Tay quờ quạnh chạm ...rụng rơi trái sầu.
Tiếc
Tiếc
Nhìn trang sách cũ đong đầy nhớ thương
Người về đôi ngả vấn vương
Chiều lên ai vội dứt đường tương tư
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét