Nhớ thầy Trương Vũ Thiên An
Con về gần bên Thầy
Tìm chút ấm lúc xưa theo Thầy học bao điều mới lạ
Bể tri thức biết là mênh mông quá
Ấm bàn tay Thầy dìu dắt con.
Gần ba mươi năm đủ để một bể dâu
Những mất những còn trong Thầy mặc tưởng
Sợ con buồn, Thầy vẫn cười rất sướng
Giọng cười giòn (đâu rồi sắc khinh bạc thuở xưa?)
Đã già đi chăng? Ước gì, xin chưa
Vẫn hào khí hào hoa Thầy con ngày cũ
Bán mấy bộ áo quần giữa ngày còn lam lũ
Đem về những “Đỏ và đen”
Con đã theo dáng thầy ngày đó lớn lên
(Đã hân hoan trong quĩ đạo mà như Thầy
không muốn thế)
Thầy kính yêu! Thầy đừng buồn, có lẽ
Con xin lỗi Thầy đã nói chuyện không vui!
Mỗi đêm nhớ Thầy con ước không thôi
Được theo Thầy về ngày xưa huyện nhỏ
Ánh sáng đèn dầu lớp học thời Nghiêu Thuấn
Và lũ học trò theo Thầy đi lên!
Nguyễn Tấn Aí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét