Thứ Hai, 5 tháng 9, 2016

NẾU CÓ THỂ

Nếu có thể
Tôi sẽ đưa em đến bến Hoàng Giang
Gặp lại Vũ Nương nghe lời tiễn biệt
Nơi người vợ tạ từ người mình yêu tha thiết
Bởi đa nghi hồ đồ làm hạnh phúc vỡ tan

Nếu có thể
Tôi sẽ đưa em đi đến chốn mây ngàn
Nơi lặng lẽ đất trời SaPa sương phủ
Nơi gửi trọn tình anh lời nhắn nhủ
“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”

Nếu có thể
Tôi cùng em ngắm cảnh bình minh
Nhìn đoàn thuyền về mặt trời đội biển
Cá đầy khoan ngày mới lại bắt đầu

Nếu có thể
Tôi sẽ đưa em đến tận nơi đâu
Để tìm về tuổi thơ nhọc nhằn gian khó
Nơi bếp củi vẫn âm thầm lửa đỏ
Ấp ủ cùng bà cháu từ đó lớn khôn

Nếu có thể
Tôi sẽ cùng em đến thăm đập đá ở Côn Lôn
Để học kẻ “vá trời khi lỡ bước”
Những chàng trai lừng lẫy anh hùng

Nếu có thể
Tôi sẽ cùng em thăm dãy Trường Sơn
Nơi các anh một thời mắc võng
Nơi đạn bom vẫn sáng ngời mơ mộng
Để các em về soi bóng tuổi hai mươi

Nếu có thể
Ta sẽ cùng em đến tận biển khơi
"Nơi Tổ quốc neo mình đầu sóng cả
Những chàng trai ra đảo đã quên mình"

Nếu có thể  em cùng ta hãy đến
Tự đáy lòng mình thắp ngọn nến tri ân

 Đoàn Nhung

 Trường THCS Nguyễn Viết Xuân
(Bài in trong VHTT  ISSN 18592866)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét