Mùa thu ơi xin đừng yên lặng thế
Bến mơ ai xao động dưới mây chiều
Ta năm tháng tỉnh say miền dâu bể
Cọng lá vàng rơi xuống dội bờ yêu!
Ta năm tháng tỉnh say miền dâu bể
Cọng lá vàng rơi xuống dội bờ yêu!
Qua ngõ đời khôn dại bủa lưới vây
Em vô ý để sầu vương khóe mắt
Em vô ý để sầu vương khóe mắt
Là những lúc ta nghe hồn lộng gió
Gọi thơ về ấp ủ giấc heo may...
Mùa thu vàng trên tóc em có hay
Từng chiếc lá nghiêng mình thương cánh mỏng
Em bước xuống... phong trần tan vạn mảnh
Chạm vai gầy thánh thiện thấm đầy tay!
Từng chiếc lá nghiêng mình thương cánh mỏng
Em bước xuống... phong trần tan vạn mảnh
Chạm vai gầy thánh thiện thấm đầy tay!
Ngõ tao đàn ai chững bước lãng du
Sợ tan biến phút thiêng trời đã tặng
Là đàn ông ta học đòi câm nín
Kẻo mai này lại thẹn với nàng thơ
Khi đem lòng chấm phá nét tàn phai
Ta bỗng thấy nguyên sinh bờ cố quận
Khởi tâm xuống bên sắc màu lận đận...
Nhìn thu bay lấp lánh cõi đi,về.
Khởi tâm xuống bên sắc màu lận đận...
Nhìn thu bay lấp lánh cõi đi,về.
La Trung
(Cảm ơn nhà thơ Phố Hội đã chia sẻ)
(Cảm ơn nhà thơ Phố Hội đã chia sẻ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét