Mùa hạ đã dọn sạch những xác phượng vàng úa vung vải khắp sân trường để nhường chỗ cho mùa thu cho những
bước chân của các cô cậu học trò dung dăng tới lớp. Những cây phượng lặng thinh
với một màu xanh thẫm. Một vài hoa phượng vẫn còn lốm đốm đỏ như muốn dành lấy
sắc thu. Lá vàng biểu tượng của mùa thu hình như chỉ còn trong mặc định của văn
chương hay một biểu tượng thu của lòng người. Cây cối vẫn một sắc xanh, đợi
hoài vẫn không tìm thấy một chiếc lá vàng bay. Lại mơ một con đường đầy lá rụng
để mỗi khi có bước chân qua cảm nhận hết âm thanh lá khô làm xao xác lòng người.
Hóa ra bấy lâu nay ta nói dối đất trời, mơ giấc mơ ngang tàng trong cổ tích. Vạn vật đổi thay, những chiếc lá xanh
không muốn mình vàng úa chỉ có nắng vẫn như xưa lặng thinh âm thầm chia đều cho
mọi nẻo. Ký ức thu xưa đã nằm im trong vùng trời khác. Nơi đó ai đã vô tình cài
chuông báo thức và như đã mặc định lòng người. Mặc định mùa thu…
21/9/16- HBT
(Sáng ni nghỉ một tiết ngồi viết vơ vơ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét