cho đến hết mùa thu
Đợi gió mùa xưa không về
Nên cây quên rụng lá
Thu về
Mang hương chiều xa lạ
Bão giông
Rồi có còn không
Màu lá úa
Có còn không
Vương vãi một linh hồn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét